A. Là nghĩa vụ nước phát triển phải dành ưu đãi hơn cho các nước đang phát triển
B. Nước phát triển không có nghĩa vụ phải dành ưu đãi như vậy
C. Nước phát triển dành ưu đãi cho một số nước đang phát triển trên cơ sở có đi có lại
D. Là hệ thống ưu đãi mà các nước đang phát triển dành cho nhau. Các nước phát triển không được hưởng
Đáp án
Đáp án đúng: B
Hệ thống Ưu đãi Thuế quan Phổ cập (GSP) là một chương trình mà các nước phát triển (nước cho) đơn phương dành ưu đãi thuế quan (thường là thuế suất thấp hơn hoặc bằng không) cho hàng hóa nhập khẩu từ các nước đang phát triển (nước hưởng) mà không yêu cầu có đi có lại. Điều này có nghĩa là nước phát triển không có nghĩa vụ phải dành ưu đãi như vậy, mà việc này mang tính tự nguyện nhằm hỗ trợ các nước đang phát triển. Như vậy, đáp án B là chính xác.
Hệ thống Ưu đãi Thuế quan Phổ cập (GSP) là một chương trình mà các nước phát triển (nước cho) đơn phương dành ưu đãi thuế quan (thường là thuế suất thấp hơn hoặc bằng không) cho hàng hóa nhập khẩu từ các nước đang phát triển (nước hưởng) mà không yêu cầu có đi có lại. Điều này có nghĩa là nước phát triển không có nghĩa vụ phải dành ưu đãi như vậy, mà việc này mang tính tự nguyện nhằm hỗ trợ các nước đang phát triển. Như vậy, đáp án B là chính xác.
Thuế quan là biện pháp quản lý nhập khẩu dễ dự đoán, rõ ràng và minh bạch nhất đối với các doanh nghiệp. Mức thuế được công bố rõ ràng và thường ít thay đổi đột ngột so với các biện pháp phi thuế quan. Giấy phép nhập khẩu và hạn ngạch nhập khẩu có thể thay đổi tùy theo chính sách và khó dự đoán hơn. Giấy phép chuyên ngành phụ thuộc vào từng ngành cụ thể và có thể phức tạp, thiếu minh bạch.
Tự do hóa thương mại là xu thế chính, nhưng không có nghĩa là các rào cản bảo hộ hoàn toàn không còn tồn tại. Trên thực tế, các quốc gia vẫn sử dụng các biện pháp bảo hộ nhất định (như thuế quan, hạn ngạch, hàng rào kỹ thuật...) để bảo vệ các ngành công nghiệp non trẻ, đảm bảo an ninh quốc gia, hoặc đối phó với các hành vi thương mại không công bằng. Do đó, câu nói này là sai.
Việt Nam cam kết mở cửa thị trường dịch vụ trong WTO với 11 ngành và 110 phân ngành. Cam kết này rộng hơn so với cam kết của Trung Quốc khi gia nhập WTO.
Trong nền kinh tế thị trường, các quyết định kinh tế (sản xuất, phân phối, tiêu dùng) chủ yếu được điều phối thông qua thị trường, nơi giá cả được hình thành dựa trên cung và cầu. Sự can thiệp trực tiếp và toàn diện của nhà nước vào các hoạt động kinh tế không phải là đặc trưng của nền kinh tế thị trường. Vì vậy, câu hỏi này kiểm tra xem bạn có hiểu rõ đặc điểm của kinh tế thị trường hay không. Với dạng câu hỏi đúng sai, ta cần xác định xem phát biểu trong câu hỏi có đúng với kiến thức nền tảng về kinh tế thị trường hay không. Trong trường hợp này, câu hỏi đưa ra một nhận định về đặc trưng của kinh tế thị trường.