Chính trị chiếm vị trí hàng đầu so với kinh tế thể hiện ở:
A.
Chính trị là hoạt động đi trước, tạo hành lang pháp lý, tạo môi trường cho kinh tế phát triển
B.
Chính trị ổn định thì kinh tế mới có bước phát triển
C.
Nhà nước nắm giữ các ngành, các lĩnh vực kinh tế then chốt, mũi nhọn
D.
Tất cả các phương án trên Đáp án
Đáp án
Đáp án đúng: D
Câu hỏi đề cập đến vai trò hàng đầu của chính trị so với kinh tế. Điều này thể hiện ở việc chính trị tạo ra hành lang pháp lý, môi trường ổn định cho kinh tế phát triển. - Phương án A đúng vì chính trị tạo hành lang pháp lý, định hướng và môi trường cho kinh tế phát triển. Đây là vai trò quan trọng, quyết định sự phát triển của kinh tế. - Phương án B đúng vì sự ổn định chính trị tạo điều kiện thuận lợi cho các hoạt động kinh tế, thu hút đầu tư, và đảm bảo an toàn cho các hoạt động sản xuất, kinh doanh. - Phương án C đúng vì việc nhà nước nắm giữ các ngành kinh tế then chốt đảm bảo định hướng phát triển kinh tế theo mục tiêu chính trị, xã hội. Vì vậy, phương án D (tất cả các phương án trên) là đáp án đúng nhất.
Câu hỏi đề cập đến vai trò hàng đầu của chính trị so với kinh tế. Điều này thể hiện ở việc chính trị tạo ra hành lang pháp lý, môi trường ổn định cho kinh tế phát triển. - Phương án A đúng vì chính trị tạo hành lang pháp lý, định hướng và môi trường cho kinh tế phát triển. Đây là vai trò quan trọng, quyết định sự phát triển của kinh tế. - Phương án B đúng vì sự ổn định chính trị tạo điều kiện thuận lợi cho các hoạt động kinh tế, thu hút đầu tư, và đảm bảo an toàn cho các hoạt động sản xuất, kinh doanh. - Phương án C đúng vì việc nhà nước nắm giữ các ngành kinh tế then chốt đảm bảo định hướng phát triển kinh tế theo mục tiêu chính trị, xã hội. Vì vậy, phương án D (tất cả các phương án trên) là đáp án đúng nhất.
Tư tưởng cốt lõi trong học thuyết chính trị của Khổng Tử tập trung vào việc xây dựng một xã hội hài hòa và ổn định, dựa trên các giá trị đạo đức và trật tự xã hội. Ba khái niệm quan trọng nhất là:
* Nhân: Lòng yêu thương con người, sự khoan dung, và quan tâm đến lợi ích của người khác. * Lễ: Các quy tắc, nghi lễ, và chuẩn mực xã hội giúp duy trì trật tự và sự tôn trọng lẫn nhau. * Chính danh: Mỗi người trong xã hội phải hành xử đúng với vai trò và vị trí của mình, đảm bảo sự ổn định và trách nhiệm.
Câu nói "dân là quý, xã tắc là phụ, vua là thường" là một luận điểm nổi tiếng của Mạnh Tử, thể hiện tư tưởng dân bản vị, đề cao vai trò của người dân trong việc xây dựng và duy trì quốc gia. Ông cho rằng, sự ổn định và phát triển của đất nước phụ thuộc vào sự ấm no, hạnh phúc của người dân. Nếu dân không được sống yên ổn, thì xã tắc (đất nước) cũng không thể vững bền, và vai trò của vua cũng trở nên vô nghĩa.
Câu hỏi này kiểm tra kiến thức về các nhà chính trị học phương Tây cổ đại và sự am hiểu của họ về chế độ Thành bang Hy Lạp. Trong số các nhà tư tưởng được liệt kê, Aristoteles (Aris-tốt) là người đã nghiên cứu sâu rộng nhất về các mô hình chính trị khác nhau, đặc biệt là các Thành bang Hy Lạp. Ông đã thu thập và phân tích hiến pháp của 158 nhà nước Hy Lạp và sử dụng những nghiên cứu này làm cơ sở cho các tác phẩm chính trị của mình. Do đó, Aristoteles là đáp án chính xác nhất.
Các lựa chọn khác:
* Xê-nô-phôn: Là một nhà văn, nhà sử học và quân nhân người Hy Lạp, nhưng không nổi tiếng về nghiên cứu chuyên sâu về các Thành bang như Aristoteles. * Pla-tôn: Là một nhà triết học Hy Lạp cổ đại, học trò của Socrates và là thầy của Aristoteles. Ông có những đóng góp quan trọng cho triết học chính trị, nhưng nghiên cứu của ông không tập trung nhiều vào việc phân tích thực nghiệm các Thành bang như Aristoteles. * Hê-rô-đốt: Là một nhà sử học Hy Lạp cổ đại, được coi là "cha đẻ của lịch sử". Ông chủ yếu viết về các cuộc chiến tranh Ba Tư và các sự kiện lịch sử khác, chứ không phải về cấu trúc chính trị của các Thành bang.
Nhà thần học và chính trị học phương Tây thời Trung Cổ, -guyt-xtanh, đã khẳng định rằng quyền lực chính trị không nên là sở hữu cá nhân mà phải thuộc về cộng đồng. Quan điểm này nhấn mạnh vai trò của tập thể và sự tham gia của mọi người trong việc quản lý và điều hành xã hội, trái ngược với việc tập trung quyền lực vào tay một cá nhân hoặc một nhóm nhỏ. Do đó, đáp án đúng là A.