Chính trị là vấn đề giai cấp, quan hệ giai cấp, lợi ích giai cấp
B.
Chính trị là vấn đề của các công dân trong xã hội, không liên quan đến giai cấp và lợi ích giai cấp
C.
Chính trị vừa là vấn đề giai cấp, lại không phải là vấn đề giai cấp
D.
Chính trị có liên quan đến vấn đề giai cấp nhưng không phải là lợi ích kinh tế
Đáp án
Đáp án đúng: B
Các học giả tư sản thường có xu hướng phủ nhận hoặc giảm nhẹ vai trò của giai cấp và đấu tranh giai cấp trong chính trị. Họ thường nhấn mạnh đến các khía cạnh khác như quyền công dân, sự đồng thuận, hoặc các quy trình thể chế. Do đó, phương án B phản ánh quan điểm này khi cho rằng chính trị là vấn đề của các công dân trong xã hội và không liên quan đến giai cấp và lợi ích giai cấp. Các phương án A, C, và D đều có đề cập đến yếu tố giai cấp, do đó không phù hợp với quan điểm của các học giả tư sản theo cách hiểu thông thường.
Các học giả tư sản thường có xu hướng phủ nhận hoặc giảm nhẹ vai trò của giai cấp và đấu tranh giai cấp trong chính trị. Họ thường nhấn mạnh đến các khía cạnh khác như quyền công dân, sự đồng thuận, hoặc các quy trình thể chế. Do đó, phương án B phản ánh quan điểm này khi cho rằng chính trị là vấn đề của các công dân trong xã hội và không liên quan đến giai cấp và lợi ích giai cấp. Các phương án A, C, và D đều có đề cập đến yếu tố giai cấp, do đó không phù hợp với quan điểm của các học giả tư sản theo cách hiểu thông thường.
Quan điểm "chính trị là nghệ thuật cung đình, liên kết trực tiếp của người anh hùng và sự thông minh. Chính trị là nghệ thuật cai trị. Cai trị bằng sức mạnh là độc tài, cai trị bằng nghệ thuật mới là đích thực" là của Platôn. Platôn là một nhà triết học Hy Lạp cổ đại, một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất trong lịch sử triết học phương Tây. Ông là học trò của Socrates và là thầy của Aristotle. Các tác phẩm của ông bao gồm nhiều lĩnh vực khác nhau, từ triết học chính trị, đạo đức học, siêu hình học đến nhận thức luận. Trong lĩnh vực chính trị, Platôn nổi tiếng với lý thuyết về "Vua-Triết gia", người cai trị lý tưởng phải là người có trí tuệ và đức hạnh cao nhất. Do đó, đáp án đúng là B.
Chủ nghĩa Mác – Lênin coi chính trị là sự phản ánh tập trung của kinh tế, là biểu hiện tập trung của đấu tranh giai cấp. Trong đó, cái căn bản nhất của chính trị là tổ chức quyền lực nhà nước, sử dụng quyền lực nhà nước để bảo vệ lợi ích của giai cấp thống trị. Các phương án khác chỉ là những khía cạnh khác nhau của chính trị, không phải là cái căn bản nhất. * Phương án A: Giành lợi ích giai cấp là mục tiêu của chính trị, nhưng không phải là bản chất của chính trị. * Phương án C: Chính trị chịu sự chi phối của kinh tế, không phải là chiếm vị trí hàng đầu so với kinh tế. * Phương án D: Đây là một đặc điểm của hoạt động chính trị, nhưng không phải là cái căn bản nhất của chính trị.
Phương án D "Tất cả các phương án còn lại" là đáp án đúng. Vì cả ba phương án A, B, và C đều thể hiện những khía cạnh khác nhau nhưng đều đúng của khái niệm chính trị. Chính trị bao gồm hoạt động giành, giữ, tổ chức và sử dụng quyền lực Nhà nước (A); sự tham gia của nhân dân vào công việc Nhà nước và xã hội (B); và hoạt động tìm kiếm giải pháp phân bổ lợi ích của các giai cấp, đảng phái (C).
Chủ nghĩa Mác - Lênin khẳng định rằng một hình thái kinh tế xã hội được xây dựng trên nền tảng của phương thức sản xuất. Phương thức sản xuất bao gồm hai yếu tố cơ bản: lực lượng sản xuất (tức là, sức mạnh của xã hội trong việc sản xuất ra của cải vật chất) và quan hệ sản xuất (tức là, cách thức tổ chức và phân phối của cải vật chất trong xã hội). Kiến trúc thượng tầng (các thiết chế chính trị, pháp luật, văn hóa, tư tưởng) được xây dựng trên cơ sở hạ tầng kinh tế (tức là, tổng thể các quan hệ sản xuất). Do đó, đáp án A là chính xác vì nó bao gồm cả ba yếu tố cấu thành một hình thái kinh tế xã hội theo quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin.