Đáp án đúng: Câu hỏi yêu cầu phân tích sự khác biệt cơ bản về quy chế thực thi giữa quy phạm luật quốc tế và quy phạm luật quốc gia. Để trả lời đầy đủ, cần làm rõ các khía cạnh sau:
1. Quy phạm luật quốc gia:
* Tính cưỡng chế: Được đảm bảo thực thi bởi bộ máy nhà nước (cảnh sát, tòa án, viện kiểm sát, v.v.) có thẩm quyền và quyền lực hợp pháp để áp dụng các biện pháp cưỡng chế khi cần thiết (bắt giữ, phạt tiền, phạt tù, tịch thu tài sản, v.v.).
* Tính quy định: Các quy phạm luật quốc gia có tính ràng buộc và áp dụng đối với mọi cá nhân, tổ chức, cơ quan nhà nước trong phạm vi lãnh thổ quốc gia đó. Cơ quan lập pháp ban hành, cơ quan hành pháp thi hành, cơ quan tư pháp xét xử.
* Nguồn gốc: Chủ yếu từ cơ quan lập pháp (Quốc hội, Nghị viện) của một quốc gia, thông qua các quy trình lập pháp cụ thể.
* Phạm vi áp dụng: Nội địa, giới hạn trong phạm vi chủ quyền của quốc gia.
2. Quy phạm luật quốc tế:
* Tính cưỡng chế: Kém chặt chẽ hơn so với luật quốc gia. Không có một 'cảnh sát thế giới' hay 'tòa án thế giới' có quyền lực tuyệt đối để buộc các quốc gia phải tuân thủ. Việc thực thi thường dựa vào sự tự nguyện của các quốc gia thành viên, các biện pháp ngoại giao, trừng phạt kinh tế, hoặc sự can thiệp của các tổ chức quốc tế (như Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc) trong những trường hợp đặc biệt.
* Tính quy định: Quy phạm luật quốc tế điều chỉnh mối quan hệ giữa các chủ thể luật quốc tế (chủ yếu là các quốc gia và một số tổ chức quốc tế). Sự tuân thủ phụ thuộc nhiều vào ý chí và lợi ích của các quốc gia.
* Nguồn gốc: Chủ yếu từ các điều ước quốc tế (hiệp ước, công ước) và tập quán quốc tế. Có thể được các tổ chức quốc tế ban hành dưới dạng nghị quyết, khuyến nghị.
* Phạm vi áp dụng: Liên quốc gia, vượt ra ngoài phạm vi lãnh thổ của một quốc gia.
Sự khác biệt cơ bản về quy chế thực thi:
* Cơ chế đảm bảo thực thi: Luật quốc gia có bộ máy nhà nước tập trung, mạnh mẽ với quyền lực cưỡng chế rõ ràng. Luật quốc tế thiếu cơ chế cưỡng chế tập trung, sự thực thi mang tính tự nguyện cao và phụ thuộc vào hợp tác giữa các quốc gia, cùng với các cơ chế giải quyết tranh chấp và chế tài mang tính hạn chế hơn.
* Đối tượng điều chỉnh và phạm vi áp dụng: Luật quốc gia áp dụng cho cá nhân, tổ chức trong phạm vi lãnh thổ quốc gia; luật quốc tế điều chỉnh quan hệ giữa các quốc gia trên phạm vi toàn cầu hoặc khu vực.
* Nguồn và hình thức pháp lý: Luật quốc gia có nguồn gốc và hình thức đa dạng, rõ ràng; luật quốc tế chủ yếu từ điều ước và tập quán, có thể ít rõ ràng và khó xác định hơn trong một số trường hợp.