Sử dụng kỹ thuật định tính để đánh giá rủi ro có những đặc điểm sau đây, NGOẠI TRỪ:
A. Phụ thuộc vào chất lượng của những dữ liệu hỗ trợ và những giả định
B. Được sử dụng khi bản thân những rủi ro không thể lượng hóa
C. Khi dữ liệu đáng tin cậy chủ yếu không có để lượng hóa
D. Chi phí sử dụng các yếu tố để lượng hóa quá cao
Đáp án
Câu hỏi yêu cầu tìm đặc điểm KHÔNG thuộc về kỹ thuật định tính trong đánh giá rủi ro.
* **Phương án 1:** "Phụ thuộc vào chất lượng của những dữ liệu hỗ trợ và những giả định." - Đây là một đặc điểm của đánh giá định tính. Vì đánh giá định tính dựa trên nhận định chủ quan và kinh nghiệm, nên chất lượng dữ liệu hỗ trợ và các giả định có ảnh hưởng lớn đến kết quả.
* **Phương án 2:** "Được sử dụng khi bản thân những rủi ro không thể lượng hóa." - Đây là một đặc điểm của đánh giá định tính. Khi không thể đo lường rủi ro bằng số liệu cụ thể, đánh giá định tính là phương pháp phù hợp.
* **Phương án 3:** "Khi dữ liệu đáng tin cậy chủ yếu không có để lượng hóa." - Đây là một đặc điểm của đánh giá định tính. Tương tự như trên, khi thiếu dữ liệu số, đánh giá định tính được ưu tiên.
* **Phương án 4:** "Chi phí sử dụng các yếu tố để lượng hóa quá cao." - Đây KHÔNG phải là một đặc điểm riêng của đánh giá định tính. Việc chi phí cao cho lượng hóa có thể là một lý do để lựa chọn đánh giá định tính, nhưng bản thân nó không phải là một đặc điểm của phương pháp này. Các phương pháp định tính vẫn có thể tốn kém nếu cần nhiều chuyên gia hoặc phân tích sâu rộng.
Do đó, đáp án đúng là phương án 4.
Câu hỏi yêu cầu tìm đặc điểm KHÔNG thuộc về kỹ thuật định tính trong đánh giá rủi ro.
* **Phương án 1:** "Phụ thuộc vào chất lượng của những dữ liệu hỗ trợ và những giả định." - Đây là một đặc điểm của đánh giá định tính. Vì đánh giá định tính dựa trên nhận định chủ quan và kinh nghiệm, nên chất lượng dữ liệu hỗ trợ và các giả định có ảnh hưởng lớn đến kết quả.
* **Phương án 2:** "Được sử dụng khi bản thân những rủi ro không thể lượng hóa." - Đây là một đặc điểm của đánh giá định tính. Khi không thể đo lường rủi ro bằng số liệu cụ thể, đánh giá định tính là phương pháp phù hợp.
* **Phương án 3:** "Khi dữ liệu đáng tin cậy chủ yếu không có để lượng hóa." - Đây là một đặc điểm của đánh giá định tính. Tương tự như trên, khi thiếu dữ liệu số, đánh giá định tính được ưu tiên.
* **Phương án 4:** "Chi phí sử dụng các yếu tố để lượng hóa quá cao." - Đây KHÔNG phải là một đặc điểm riêng của đánh giá định tính. Việc chi phí cao cho lượng hóa có thể là một lý do để lựa chọn đánh giá định tính, nhưng bản thân nó không phải là một đặc điểm của phương pháp này. Các phương pháp định tính vẫn có thể tốn kém nếu cần nhiều chuyên gia hoặc phân tích sâu rộng.
Do đó, đáp án đúng là phương án 4.
Câu hỏi yêu cầu tìm đặc điểm KHÔNG thuộc về kỹ thuật định lượng trong đánh giá rủi ro.
- Phương án 1: Kỹ thuật định lượng dựa vào dữ liệu để tính toán và đưa ra con số cụ thể. Nếu dữ liệu không đáng tin cậy hoặc không có, kỹ thuật định lượng không thể áp dụng hiệu quả. Đây là đặc điểm của việc KHÔNG sử dụng định lượng.
- Phương án 2: Kỹ thuật định lượng sử dụng các công cụ toán học (ví dụ: thống kê, mô phỏng) để phân tích và đánh giá rủi ro.
- Phương án 3: Kỹ thuật định lượng thường được sử dụng khi có dữ liệu lịch sử hoặc kinh nghiệm quá khứ để dự báo rủi ro một cách đáng tin cậy.
- Phương án 4: Kỹ thuật định lượng thường phức tạp hơn định tính vì đòi hỏi thu thập, xử lý và phân tích dữ liệu.
Như vậy, phương án 1 là đáp án đúng vì nó mô tả tình huống không phù hợp với việc sử dụng kỹ thuật định lượng.
Câu hỏi yêu cầu xác định chiến lược KHÔNG được sử dụng để đối phó với rủi ro là cơ hội. Các chiến lược đối phó với rủi ro tích cực (cơ hội) bao gồm:
* **Khai thác (Exploit):** Tìm cách để đảm bảo cơ hội chắc chắn xảy ra.
* **Tăng cường (Enhance):** Tăng khả năng hoặc tác động tích cực của cơ hội.
* **Chia sẻ (Share):** Chia sẻ cơ hội với bên thứ ba để tăng khả năng nắm bắt cơ hội.
* **Chấp nhận (Accept):** Chấp nhận cơ hội và không thực hiện hành động chủ động nào. Đây thường là chiến lược dành cho các rủi ro tiêu cực có xác suất và tác động thấp, hoặc cho những cơ hội mà việc theo đuổi chúng tốn kém hơn lợi ích.
Vì vậy, "Chấp nhận" thường được sử dụng cho rủi ro tiêu cực hơn là một cơ hội. Tuy nhiên, trong bối cảnh cơ hội, "chấp nhận" có nghĩa là thừa nhận sự tồn tại của cơ hội nhưng không chủ động theo đuổi hoặc khai thác nó, điều này ít chủ động hơn so với các chiến lược khác. Do đó, "Chấp nhận" là đáp án phù hợp nhất trong các lựa chọn đưa ra, vì nó không chủ động tận dụng cơ hội.
Các yếu tố đầu vào quan trọng của quá trình hoạch định đối phó với rủi ro bao gồm kế hoạch quản trị rủi ro (xác định cách tiếp cận, vai trò, trách nhiệm, và ngân sách cho quản lý rủi ro) và sổ đăng ký rủi ro (chứa thông tin chi tiết về các rủi ro đã được xác định, phân tích và đánh giá). Các yếu tố này cung cấp nền tảng để phát triển các chiến lược và hành động đối phó hiệu quả với rủi ro.
Chiến lược đối phó rủi ro "Loại bỏ" (Avoidance) là việc chủ động né tránh hoặc loại bỏ hoàn toàn các hoạt động, dự án hoặc quyết định có khả năng gây ra rủi ro. Trong trường hợp này, việc quyết định không tham gia vào lĩnh vực mới có rủi ro cao chính là một hành động loại bỏ rủi ro, vì doanh nghiệp đã chủ động tránh né một nguồn rủi ro tiềm ẩn. Các lựa chọn khác không phù hợp:
* **Chấp nhận (Acceptance):** Là việc chấp nhận rủi ro và chuẩn bị sẵn sàng để đối phó nếu nó xảy ra.
* **Chia sẻ (Sharing):** Là việc chuyển giao một phần rủi ro cho bên thứ ba, ví dụ như thông qua bảo hiểm hoặc hợp tác.
* **Tăng cường (Mitigation):** Là việc thực hiện các biện pháp để giảm thiểu khả năng xảy ra hoặc tác động của rủi ro.