50 câu hỏi 60 phút
Năng lượng và chất dinh dưỡng được tích trữ ở:
Thể vùi
Không bào
Nha bào
Bào tương
Không bào là nơi dự trữ các chất dinh dưỡng, chất thải, và nước trong tế bào thực vật và một số sinh vật khác. Thể vùi là các cấu trúc tạm thời trong tế bào chất, thường chứa các chất không hòa tan hoặc các sản phẩm trao đổi chất. Nha bào là một dạng tế bào nghỉ, có khả năng chịu đựng các điều kiện khắc nghiệt, được hình thành bởi một số vi khuẩn. Bào tương là chất lỏng bên trong tế bào, nơi diễn ra nhiều quá trình trao đổi chất, nhưng không phải là nơi tích trữ chính của năng lượng và chất dinh dưỡng.
Không bào là nơi dự trữ các chất dinh dưỡng, chất thải, và nước trong tế bào thực vật và một số sinh vật khác. Thể vùi là các cấu trúc tạm thời trong tế bào chất, thường chứa các chất không hòa tan hoặc các sản phẩm trao đổi chất. Nha bào là một dạng tế bào nghỉ, có khả năng chịu đựng các điều kiện khắc nghiệt, được hình thành bởi một số vi khuẩn. Bào tương là chất lỏng bên trong tế bào, nơi diễn ra nhiều quá trình trao đổi chất, nhưng không phải là nơi tích trữ chính của năng lượng và chất dinh dưỡng.
Ribosom của vi khuẩn là ribosom 70S, được cấu tạo từ hai tiểu đơn vị là 30S và 50S. Các ký hiệu S (Svedberg) biểu thị hệ số lắng, một đơn vị đo kích thước và hình dạng của hạt, liên quan đến tốc độ lắng của chúng trong quá trình ly tâm.
MIC (Minimum Inhibitory Concentration) là nồng độ ức chế tối thiểu, tức là nồng độ thấp nhất của một chất (ví dụ: kháng sinh) có thể ức chế sự phát triển của vi sinh vật sau một thời gian ủ nhất định. MBC (Minimum Bactericidal Concentration) là nồng độ diệt khuẩn tối thiểu, tức là nồng độ thấp nhất của một chất có thể tiêu diệt vi sinh vật. MHC và MOC không phải là các thuật ngữ phổ biến hoặc được sử dụng rộng rãi trong lĩnh vực vi sinh vật học để chỉ các phương pháp xác định nồng độ ức chế hoặc diệt khuẩn.
Vi khuẩn thường trú phổ biến nhất trên da là Staphylococcus epidermidis. Chúng đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì hệ vi sinh vật cân bằng trên da và bảo vệ da khỏi sự xâm nhập của các vi khuẩn gây bệnh khác. Các lựa chọn khác không phải là vi khuẩn thường trú phổ biến nhất trên da:
Nhiễm khuẩn bệnh viện là nhiễm khuẩn xảy ra trong thời gian người bệnh nằm viện, không liên quan đến bệnh lý mà người bệnh đã mắc trước đó. Các yếu tố làm tăng nguy cơ nhiễm khuẩn bệnh viện bao gồm: tình trạng suy giảm miễn dịch (do mắc các bệnh như sởi, thủy đậu, ho gà, tiểu đường, ung thư, hoặc sử dụng các thuốc steroid), can thiệp y tế (phẫu thuật, đặt catheter, v.v.). Quan hệ tình dục với đối tượng có nguy cơ mắc bệnh không phải là yếu tố nguy cơ của nhiễm khuẩn bệnh viện, mà là yếu tố nguy cơ của các bệnh lây truyền qua đường tình dục.