Pha liên tục, còn được gọi là môi trường phân tán, là pha chiếm ưu thế trong hệ phân tán và trong đó các pha khác (pha phân tán) được phân tán. Pha ngoại là cách gọi khác của pha liên tục.
Pha liên tục, còn được gọi là môi trường phân tán, là pha chiếm ưu thế trong hệ phân tán và trong đó các pha khác (pha phân tán) được phân tán. Pha ngoại là cách gọi khác của pha liên tục.
Chất nhũ hóa lý tưởng cần có những đặc tính sau: khả năng nhũ hóa tốt với nhiều loại dược chất, tính bền vững cao (ít bị ảnh hưởng bởi pH, nhiệt độ, chất điện giải, chất háo nước, vi khuẩn, nấm mốc...), và không gây tương kỵ với các thành phần khác trong công thức. Ngoài ra, chất nhũ hóa nên không có màu sắc hoặc mùi vị riêng để không ảnh hưởng đến cảm quan của sản phẩm. Vì vậy, phương án "Có màu sắc hoặc mùi vị riêng" là sai.
Hỗn dịch tiêm là dạng thuốc lỏng, trong đó dược chất rắn phân tán trong môi trường phân tán lỏng. Ưu điểm của hỗn dịch tiêm so với dung dịch tiêm là thời gian tác dụng kéo dài hơn. Điều này là do dược chất ở dạng rắn sẽ được giải phóng từ từ vào tuần hoàn, giúp duy trì nồng độ thuốc trong máu lâu hơn.
Hiện tượng đóng bánh trong hỗn dịch xảy ra khi các hạt phân tán kết tụ lại với nhau và lắng xuống, tạo thành một lớp cặn rắn chắc khó phân tán lại. Để khắc phục hiện tượng này, cần thực hiện các biện pháp sau:
1. Tăng lượng hoặc thay thế tác nhân gây treo: Tác nhân gây treo (suspending agent) có tác dụng làm tăng độ nhớt của môi trường phân tán, giúp các hạt phân tán lơ lửng tốt hơn và hạn chế sự lắng cặn. Do đó, tăng lượng hoặc thay thế bằng một tác nhân gây treo hiệu quả hơn sẽ giúp ngăn ngừa đóng bánh.
2. Tránh sử dụng tác nhân gây kết bông: Tác nhân gây kết bông (flocculating agent) có tác dụng làm các hạt phân tán kết tụ lại thành các bông cặn lớn hơn, dễ lắng xuống. Việc sử dụng tác nhân này sẽ làm tăng nguy cơ đóng bánh.
Vì vậy, phương án "Tăng lượng hoặc thay thế tác nhân gây treo" là đúng, còn "Thêm tác nhân gây kết bông" là sai.
Mg trisilicat là chất nhũ hóa có khả năng tạo cả hai loại nhũ tương (D/N hoặc N/D) tùy thuộc vào cách nó được phân tán vào pha nào trước. Các chất nhũ hóa khác như MgO, nhôm oxyd và bentonit thường có xu hướng ưu tiên tạo một loại nhũ tương nhất định hơn là cả hai loại tùy theo cách phân tán.