CHỌN CÂU SAI. Phương pháp xác định kiểu nhũ tương:
A.
Phương pháp pha loãng
B.
Phương pháp đo dộ dẫn điện
C.
Phương pháp nhuộm màu
D.
Phương pháp kết tụ
Đáp án
Đáp án đúng: D
Phương pháp kết tụ không được sử dụng để xác định kiểu nhũ tương. Các phương pháp thường dùng để xác định kiểu nhũ tương bao gồm: phương pháp pha loãng (dựa trên khả năng pha loãng của nhũ tương trong pha liên tục), phương pháp đo độ dẫn điện (dựa trên độ dẫn điện khác nhau giữa pha nước và pha dầu), và phương pháp nhuộm màu (sử dụng thuốc nhuộm tan trong nước hoặc tan trong dầu để xác định pha liên tục).
Phương pháp kết tụ không được sử dụng để xác định kiểu nhũ tương. Các phương pháp thường dùng để xác định kiểu nhũ tương bao gồm: phương pháp pha loãng (dựa trên khả năng pha loãng của nhũ tương trong pha liên tục), phương pháp đo độ dẫn điện (dựa trên độ dẫn điện khác nhau giữa pha nước và pha dầu), và phương pháp nhuộm màu (sử dụng thuốc nhuộm tan trong nước hoặc tan trong dầu để xác định pha liên tục).
Yêu cầu về chất lượng của thuốc hỗn dịch đòi hỏi sau khi lắc nhẹ, dược chất phải phân tán đồng đều và duy trì trạng thái này trong một khoảng thời gian đủ để người dùng sử dụng thuốc một cách chính xác. Thời gian "vài giờ" là phù hợp để đảm bảo điều này. Nếu thời gian quá ngắn (vài phút), thuốc sẽ nhanh chóng bị lắng trở lại, gây khó khăn cho việc sử dụng. Nếu thời gian quá dài (vài ngày hoặc mãi mãi), điều này là không thực tế và không cần thiết đối với một hỗn dịch thông thường.
Giai đoạn quan trọng nhất trong điều chế hỗn dịch bằng phương pháp phân tán cơ học là phân tán khối bột mịn nhão dược chất rắn vào chất dẫn. Việc nghiền khô và nghiền ướt là các bước chuẩn bị, nhưng sự ổn định của hỗn dịch phụ thuộc lớn vào việc phân tán đều dược chất đã nghiền vào môi trường phân tán (chất dẫn). Nếu quá trình phân tán không tốt, các hạt dược chất có thể kết tụ lại, làm giảm độ ổn định và hiệu quả của hỗn dịch.
Theo DĐVN (Dược điển Việt Nam), quy định về tính chất của hỗn dịch nhấn mạnh khả năng tái phân tán của hoạt chất rắn sau khi lắng xuống. Cụ thể, khi để yên, hoạt chất rắn có thể tách lớp, nhưng phải *trở lại trạng thái phân tán đều* khi lắc *mạnh* chai thuốc trong *1-2 phút* và *giữ nguyên* được trạng thái này trong *vài giây*. Do đó, đáp án chính xác là phương án 3.
Hỗn dịch là một hệ phân tán không đồng nhất gồm các hạt chất rắn lơ lửng trong môi trường chất lỏng. Trong quá trình bảo quản, hỗn dịch có thể gặp các hiện tượng như: sự đóng bánh (do các hạt rắn kết tụ lại), sự lên bông (các hạt rắn liên kết yếu với nhau tạo thành khối xốp), và sự hình thành tinh thể (nếu có các chất hòa tan vượt quá độ tan). Tuy nhiên, "sự không kết bông" không phải là một hiện tượng biến đổi bất lợi thường gặp trong bảo quản hỗn dịch; ngược lại, người ta thường tìm cách để hỗn dịch không bị kết bông quá mức để đảm bảo tính ổn định và dễ phân tán lại khi cần. Do đó, đáp án đúng là sự không kết bông.