Tác động ngắn hạn của chính sách nới lỏng tiền tệ trong nền kinh tế mở với cơ chế tỷ giá hối đoái thả nổi là:
A.
Sản lượng tăng
B.
Thặng dư hoặc giảm thâm hụt cán cân thương mại
C.
Đồng nội tệ giảm giá
D.
Các lựa chọn đều đúng
Đáp án
Đáp án đúng: E
Chính sách nới lỏng tiền tệ, trong ngắn hạn và với cơ chế tỷ giá hối đoái thả nổi, sẽ có những tác động sau:
1. Sản lượng tăng: Nới lỏng tiền tệ làm giảm lãi suất, khuyến khích đầu tư và tiêu dùng, từ đó thúc đẩy tăng trưởng sản lượng.
2. Đồng nội tệ giảm giá: Khi cung tiền tăng, lãi suất giảm, dòng vốn có xu hướng chảy ra nước ngoài để tìm kiếm lợi nhuận cao hơn. Điều này làm tăng cung ngoại tệ và giảm cầu nội tệ, dẫn đến đồng nội tệ mất giá.
3. Thặng dư hoặc giảm thâm hụt cán cân thương mại: Đồng nội tệ giảm giá làm cho hàng hóa và dịch vụ của quốc gia đó trở nên rẻ hơn đối với người nước ngoài, do đó xuất khẩu tăng lên. Đồng thời, hàng hóa và dịch vụ nhập khẩu trở nên đắt đỏ hơn, làm giảm nhập khẩu. Kết quả là, cán cân thương mại được cải thiện (thặng dư tăng hoặc thâm hụt giảm).
Vì tất cả các lựa chọn trên đều đúng, nên đáp án chính xác là "Các lựa chọn đều đúng".
Chính sách nới lỏng tiền tệ, trong ngắn hạn và với cơ chế tỷ giá hối đoái thả nổi, sẽ có những tác động sau:
1. Sản lượng tăng: Nới lỏng tiền tệ làm giảm lãi suất, khuyến khích đầu tư và tiêu dùng, từ đó thúc đẩy tăng trưởng sản lượng.
2. Đồng nội tệ giảm giá: Khi cung tiền tăng, lãi suất giảm, dòng vốn có xu hướng chảy ra nước ngoài để tìm kiếm lợi nhuận cao hơn. Điều này làm tăng cung ngoại tệ và giảm cầu nội tệ, dẫn đến đồng nội tệ mất giá.
3. Thặng dư hoặc giảm thâm hụt cán cân thương mại: Đồng nội tệ giảm giá làm cho hàng hóa và dịch vụ của quốc gia đó trở nên rẻ hơn đối với người nước ngoài, do đó xuất khẩu tăng lên. Đồng thời, hàng hóa và dịch vụ nhập khẩu trở nên đắt đỏ hơn, làm giảm nhập khẩu. Kết quả là, cán cân thương mại được cải thiện (thặng dư tăng hoặc thâm hụt giảm).
Vì tất cả các lựa chọn trên đều đúng, nên đáp án chính xác là "Các lựa chọn đều đúng".
Để tính ngân sách tại điểm toàn dụng nhân công, ta cần xem xét các yếu tố: chi tiêu của chính phủ, trợ cấp, và thuế.
1. Chi tiêu của chính phủ (G): 100 triệu USD. 2. Trợ cấp (Subsidy): 10% thu nhập quốc dân, tức là 0.1 * 750 = 75 triệu USD. 3. Thuế trực thu (Tax): 30% thu nhập quốc dân, tức là 0.3 * 750 = 225 triệu USD.
Ngân sách (Budget) được tính bằng công thức: Budget = Thuế - Chi tiêu của chính phủ - Trợ cấp. Vậy, Budget = 225 - 100 - 75 = 50 triệu USD. Tuy nhiên, không có đáp án nào trùng với kết quả này. Có thể có lỗi trong dữ liệu câu hỏi hoặc các lựa chọn đáp án.
Tuy nhiên, nếu câu hỏi yêu cầu tính tổng chi tiêu của chính phủ (bao gồm cả trợ cấp), thì tổng chi tiêu sẽ là 100 + 75 = 175 triệu USD. Lúc này, ngân sách sẽ là 225 (thuế) - 175 (tổng chi tiêu) = 50 triệu USD.
Vì không có đáp án 50, ta cần xem xét lại đề bài. Nếu đề bài yêu cầu tính tổng chi tiêu của chính phủ (G + trợ cấp), thì đáp án gần nhất là 100 (G), nhưng cần lưu ý rằng trợ cấp chưa được tính đến.
Vì không có đáp án nào chính xác, ta cần xem xét lại đề bài và các đáp án. Tuy nhiên, dựa trên thông tin hiện có, không thể xác định đáp án chính xác từ các lựa chọn đã cho.
Khi Y < YP (sản lượng thực tế nhỏ hơn sản lượng tiềm năng), điều này có nghĩa là nền kinh tế đang hoạt động dưới mức tiềm năng, có thất nghiệp và dư thừa công suất. Trong điều kiện giá cả và tiền lương linh hoạt, các lực lượng thị trường sẽ tự điều chỉnh. Cụ thể, áp lực giảm tiền lương và giá cả sẽ làm tăng tổng cung (AS), dịch chuyển đường AS sang phải. Điều này sẽ tiếp tục cho đến khi sản lượng thực tế (Y) bằng với sản lượng tiềm năng (YP), tức là nền kinh tế đạt được cân bằng bên trong. Các lựa chọn khác không chính xác vì chúng hoặc giả định giá cả và tiền lương cứng nhắc (điều này ngăn cản sự điều chỉnh tự động) hoặc cho rằng nền kinh tế không thể tái thiết lập cân bằng (điều này không đúng trong dài hạn với giá cả và tiền lương linh hoạt).
Tiết kiệm chính phủ (Government saving) được định nghĩa là phần chênh lệch giữa thu nhập của chính phủ (chủ yếu là thuế) và chi tiêu của chính phủ (bao gồm cả mua hàng hóa dịch vụ và các khoản chuyển giao thu nhập cho khu vực tư nhân). Công thức tính tiết kiệm chính phủ là: Tiết kiệm chính phủ = Thuế - Chi tiêu chính phủ. Do đó, đáp án đúng là "Thuế trừ đi chi tiêu chính phủ (bao gồm cả chuyển giao thu nhập cho khu vực tư nhân và chi mua hàng hóa và dịch vụ)".
Sản phẩm cận biên của tư bản (Marginal Product of Capital - MPK) tăng lên có nghĩa là việc sử dụng thêm một đơn vị tư bản sẽ tạo ra nhiều sản phẩm hơn. Điều này làm tăng lợi nhuận kỳ vọng từ việc đầu tư, khuyến khích các doanh nghiệp đầu tư nhiều hơn. Do đó, hàm đầu tư sẽ dịch chuyển sang phải, thể hiện sự gia tăng đầu tư ở mọi mức lãi suất. Các lựa chọn khác không phản ánh tác động trực tiếp của việc tăng sản phẩm cận biên của tư bản.
- Phương án 1: Sản phẩm cận biên của tư bản tăng không nhất thiết làm tăng chi phí thực tế của tư bản. - Phương án 3: Sản phẩm cận biên của tư bản tăng làm tăng đầu tư, không làm giảm. - Phương án 4: Tỉ lệ khấu hao là một yếu tố khác ảnh hưởng đến quyết định đầu tư, nhưng không trực tiếp liên quan đến sự thay đổi trong sản phẩm cận biên của tư bản.