50 câu hỏi 60 phút
Các trường hợp chiếm hữu nào sau đây là chiếm hữu không có căn cứ pháp luật:
Chiếm hữu vật đánh rơi không khai báo
Chiếm hữu của chủ sở hữu vật
Chiếm hữu do chủ sở hữu vật uỷ quyền
Chiếm hữu thông qua việc thuê vật của chủ sở hữu
Chiếm hữu không có căn cứ pháp luật là việc chiếm hữu mà không dựa trên bất kỳ quyền nào được pháp luật công nhận. Trong các phương án:
Phương án 1: Chiếm hữu vật đánh rơi không khai báo là hành vi chiếm hữu không có căn cứ pháp luật, vì người chiếm hữu không có quyền sở hữu hoặc quyền chiếm hữu hợp pháp đối với vật đó.
Phương án 2, 3, 4: Các trường hợp này đều là chiếm hữu có căn cứ pháp luật. Chủ sở hữu có quyền chiếm hữu tài sản của mình. Việc ủy quyền hoặc thuê tài sản đều tạo ra căn cứ pháp luật cho việc chiếm hữu.
Vậy, đáp án đúng là phương án 1.
Chiếm hữu không có căn cứ pháp luật là việc chiếm hữu mà không dựa trên bất kỳ quyền nào được pháp luật công nhận. Trong các phương án:
Phương án 1: Chiếm hữu vật đánh rơi không khai báo là hành vi chiếm hữu không có căn cứ pháp luật, vì người chiếm hữu không có quyền sở hữu hoặc quyền chiếm hữu hợp pháp đối với vật đó.
Phương án 2, 3, 4: Các trường hợp này đều là chiếm hữu có căn cứ pháp luật. Chủ sở hữu có quyền chiếm hữu tài sản của mình. Việc ủy quyền hoặc thuê tài sản đều tạo ra căn cứ pháp luật cho việc chiếm hữu.
Vậy, đáp án đúng là phương án 1.
Quyền định đoạt tài sản của chủ sở hữu có thể bị hạn chế trong một số trường hợp để bảo vệ lợi ích của nhà nước, xã hội, hoặc các cá nhân, tổ chức khác. Trong các đáp án được đưa ra:
Bán vật là di tích lịch sử: Di tích lịch sử là tài sản đặc biệt, thuộc sự quản lý và bảo vệ của nhà nước. Chủ sở hữu không có quyền tự do định đoạt hoàn toàn đối với các di tích này. Việc mua bán có thể bị hạn chế hoặc cấm để bảo tồn giá trị văn hóa, lịch sử.
Bán vật đang thế chấp: Khi một tài sản đang được thế chấp, chủ sở hữu vẫn là người có quyền sở hữu nhưng quyền định đoạt bị hạn chế. Họ không thể bán tài sản đó một cách tự do nếu không có sự đồng ý của bên nhận thế chấp (ngân hàng hoặc tổ chức tín dụng) vì quyền lợi của bên này đang được đảm bảo bằng tài sản thế chấp.
Bán vật đang cầm cố: Tương tự như thế chấp, khi tài sản đang cầm cố, chủ sở hữu (bên cầm cố) không có quyền bán tài sản đó một cách tự do mà cần phải giải chấp trước, tức là trả lại khoản vay cho bên nhận cầm cố.
Vì cả ba trường hợp trên đều là những ví dụ về việc quyền định đoạt tài sản của chủ sở hữu bị hạn chế, đáp án "Tất cả đều đúng" là đáp án chính xác nhất.
Chế tài là những biện pháp cưỡng chế được quy định trong pháp luật, áp dụng đối với các chủ thể có hành vi vi phạm pháp luật. Có nhiều loại chế tài khác nhau, tùy thuộc vào lĩnh vực pháp luật bị vi phạm và tính chất, mức độ của hành vi vi phạm. Các loại chế tài phổ biến bao gồm:
Do đó, đáp án 3 là đầy đủ và chính xác nhất.
Hội thẩm nhân dân có các quyền sau khi tham gia xét xử: tham gia xét hỏi người tham gia tố tụng để làm rõ các tình tiết của vụ án, tham gia bàn luận với thẩm phán về phương hướng giải quyết vụ án và nghị án (quyết định về bản án). Do đó, đáp án đúng là cả a, b, c.