50 câu hỏi 60 phút
Hưng bỏ ra một giờ để đi mua sắm và đã mua một cái áo 30$. Chi phí cơ hội của cái áo là:
Một giờ
30$
Một giờ cộng 30$
Phương án sử dụng tốt nhất một giờ và 30$ đó
Đường cung dốc lên thể hiện mối quan hệ đồng biến giữa giá và lượng cung. Khi giá tăng, các nhà sản xuất có xu hướng cung cấp nhiều hàng hóa hơn vì lợi nhuận tiềm năng cao hơn. Điều này thường xảy ra do quy luật năng suất biên giảm dần, hay còn gọi là hiệu suất giảm. Khi doanh nghiệp tăng sản lượng bằng cách sử dụng thêm các yếu tố đầu vào (ví dụ: lao động, vốn) trong khi các yếu tố khác không đổi, năng suất biên của các yếu tố đầu vào bổ sung cuối cùng sẽ giảm. Để bù đắp cho năng suất giảm, các nhà sản xuất yêu cầu giá cao hơn để bù đắp chi phí tăng thêm và duy trì lợi nhuận. Do đó, đường cung dốc lên phản ánh hiệu suất giảm.
Đường cầu thị trường không phải là tổng các số lượng và các mức giá của các cầu cá nhân. Mà đường cầu thị trường là tổng các số lượng cầu của các cá nhân tại mỗi mức giá khác nhau. Vì vậy, phát biểu trên là sai.
Người tiêu dùng được cho là cân bằng trong sự lựa chọn của mình giữa hai hàng hóa A và B khi:
Người tiêu dùng đạt trạng thái cân bằng khi phân bổ ngân sách sao cho lợi ích cận biên trên một đơn vị tiền tệ chi tiêu cho mỗi hàng hóa là bằng nhau. Điều này có nghĩa là, đồng cuối cùng chi vào hàng hóa A đem lại sự thỏa mãn giống như đồng cuối cùng chi vào hàng hóa B. Các lựa chọn khác không phản ánh đúng điều kiện cân bằng của người tiêu dùng.
Phương án 1: Sai, vì chỉ nói việc mua hàng hóa A đem lại sự thỏa mãn bằng việc mua hàng hóa B, không xét đến chi phí.
Phương án 2: Sai, vì chỉ xét sự thỏa mãn tăng thêm, không xét đến chi phí.
Phương án 3: Đúng, vì mỗi đồng chi vào hàng hóa A đem lại sự thỏa mãn như mỗi đồng chi vào hàng hóa B, thể hiện sự tối ưu hóa lợi ích trên chi phí.
Phương án 4: Sai, cách diễn đạt này gần đúng nhưng không chính xác bằng phương án 3.