Thẩm thấu là sự khuếch tán của các phân tử từ nơi có nồng độ cao đến nơi có nồng độ thấp hơn. Các phân tử ở thể khí có động năng lớn hơn và khoảng cách giữa các phân tử lớn hơn so với thể lỏng và thể rắn, do đó chúng di chuyển nhanh hơn và dễ dàng khuếch tán hơn. Vì vậy, thẩm thấu xảy ra nhanh nhất ở thể khí.
Thẩm thấu là sự khuếch tán của các phân tử từ nơi có nồng độ cao đến nơi có nồng độ thấp hơn. Các phân tử ở thể khí có động năng lớn hơn và khoảng cách giữa các phân tử lớn hơn so với thể lỏng và thể rắn, do đó chúng di chuyển nhanh hơn và dễ dàng khuếch tán hơn. Vì vậy, thẩm thấu xảy ra nhanh nhất ở thể khí.
Gang cầu được chế tạo bằng cách dùng Mg hoặc Ce để biến tính cầu hóa graphit, nhằm cải thiện độ dẻo và độ bền. Hàm lượng C và Si trong gang cầu thường cao hơn so với gang xám để thúc đẩy quá trình graphit hóa. Gang lỏng trong quá trình chế tạo gang cầu thường có nhiệt độ cao hơn bình thường khoảng 50-80°C để đảm bảo quá trình biến tính và đúc hiệu quả. Tuy nhiên, việc hợp kim hóa bằng Mn (2%) và Ni (1%) không phải là đặc điểm bắt buộc và phổ biến trong chế tạo gang cầu. Tùy thuộc vào yêu cầu cụ thể về tính chất của gang cầu mà người ta có thể thêm các nguyên tố hợp kim khác nhau với hàm lượng khác nhau. Vì vậy, phương án 'Hợp kim hóa bằng Mn (2%), Ni (1%)' không phải là một đặc điểm chung và bắt buộc của gang cầu.
Thấm carbon là quá trình làm tăng hàm lượng carbon trên bề mặt thép, tạo ra lớp bề mặt cứng và chống mài mòn. Quá trình này thường được áp dụng cho các loại thép có hàm lượng carbon thấp (dưới 0.25%C). Các mác thép như 20Cr, C20 thường được dùng để thấm carbon. Trong các mác thép đã cho, C35 có hàm lượng carbon cao hơn (khoảng 0.35%C) nên không dùng để thấm carbon vì bản thân nó đã có độ cứng nhất định sau nhiệt luyện.
Độ cứng HRC (Rockwell C) sử dụng mũi đâm hình nón bằng kim cương, góc ở đỉnh 120°. Các phương pháp đo độ cứng khác sử dụng các loại mũi đâm khác nhau, ví dụ như độ cứng HB (Brinell) sử dụng bi thép.
Độ dẻo là khả năng một vật liệu biến dạng dẻo dưới tác dụng của lực mà không bị phá hủy. Trong các kim loại được đề cập, đồng (Cu) có độ dẻo cao nhất, tiếp theo là sắt alpha (\(F{e_\alpha }\)), và kẽm (Zn) có độ dẻo thấp nhất. Vì vậy, thứ tự độ dẻo tăng dần là: Zn, \(F{e_\alpha }\), Cu.