Cảm biến là thiết bị dùng để biến đổi các đại lượng nào sau đây:
A.
Đại lượng vật lý
B.
Đại lượng điện
C.
Đại lượng dòng điện
D.
Đại lượng điện áp
Đáp án
Đáp án đúng: B
Cảm biến là thiết bị dùng để biến đổi các đại lượng vật lý (như nhiệt độ, áp suất, ánh sáng, âm thanh, v.v.) thành các tín hiệu điện có thể đo lường và xử lý được. Các đại lượng điện, dòng điện, điện áp là các dạng tín hiệu đầu ra của cảm biến, chứ không phải là đại lượng mà cảm biến dùng để biến đổi.
Cảm biến là thiết bị dùng để biến đổi các đại lượng vật lý (như nhiệt độ, áp suất, ánh sáng, âm thanh, v.v.) thành các tín hiệu điện có thể đo lường và xử lý được. Các đại lượng điện, dòng điện, điện áp là các dạng tín hiệu đầu ra của cảm biến, chứ không phải là đại lượng mà cảm biến dùng để biến đổi.
Đường cong chuẩn (hay còn gọi là phân phối chuẩn hoặc đường cong hình chuông) là một khái niệm quan trọng trong thống kê. Nó thường được biểu diễn bằng một biểu thức đại số (một công thức toán học) và đồ thị (một hình ảnh trực quan). Biểu thức đại số mô tả hình dạng của đường cong, và đồ thị cho phép chúng ta dễ dàng hình dung và phân tích phân phối dữ liệu. Các phương án khác không liên quan trực tiếp đến cách biểu diễn đường cong chuẩn. Bảng liệt kê chỉ là một danh sách, độ nhạy liên quan đến khả năng phát hiện, và sai số là mức độ khác biệt giữa giá trị đo được và giá trị thực.
Sai số hệ thống là loại sai số có tính chất ổn định và lặp lại trong các lần đo, thường do các yếu tố như lỗi dụng cụ, điều kiện môi trường không chuẩn hoặc phương pháp đo không chính xác. Vì tính chất này, sai số hệ thống có thể được xác định và khắc phục bằng cách hiệu chỉnh dụng cụ, kiểm soát điều kiện môi trường hoặc cải tiến phương pháp đo. Sai số ngẫu nhiên là loại sai số biến đổi ngẫu nhiên giữa các lần đo, gây ra bởi các yếu tố khó kiểm soát như nhiễu, sai sót chủ quan của người đo hoặc các biến động nhỏ trong hệ thống. Do tính chất ngẫu nhiên, rất khó để loại bỏ hoàn toàn sai số ngẫu nhiên, nhưng có thể giảm thiểu bằng cách thực hiện nhiều lần đo và lấy giá trị trung bình.
Vùng làm việc danh định của cảm biến là vùng mà cảm biến hoạt động tốt nhất và đảm bảo độ chính xác cao nhất trong điều kiện sử dụng bình thường. Các thông số kỹ thuật của cảm biến thường được xác định trong vùng làm việc này.
Phương án 1 mô tả chính xác vùng làm việc danh định của cảm biến, trong khi các phương án khác đề cập đến các khía cạnh khác liên quan đến giới hạn và điều kiện hoạt động của cảm biến, nhưng không phải là định nghĩa của vùng làm việc danh định.
Vùng không phá hủy của cảm biến là vùng mà các đại lượng ảnh hưởng (như nhiệt độ, áp suất, độ ẩm, v.v.) có thể vượt quá ngưỡng hoạt động bình thường nhưng vẫn không gây ra hư hỏng hoặc phá hủy hoàn toàn cảm biến. Điều này khác với vùng làm việc định danh (chỉ điều kiện sử dụng bình thường) và vùng không gây hư hỏng (chỉ những điều kiện không gây hư hỏng). Phương án 3 mô tả chính xác nhất định nghĩa này.