Ông là người bác bỏ quan điểm cho rằng: "Vàng là đại diện duy nhất cho sự giầu có của các quốc gia". Ông là ai?
A.
Ardam Smith
B.
David Ricacdo
C.
Henry George
D.
Sam Pelzman
Đáp án
Đáp án đúng: A
Adam Smith là nhà kinh tế học người Scotland, người đã bác bỏ quan điểm trọng thương (mercantilism) vốn cho rằng vàng và bạc là đại diện duy nhất cho sự giàu có của một quốc gia. Ông lập luận rằng sự giàu có thực sự của một quốc gia nằm ở năng lực sản xuất và thương mại của nó, được đo bằng tổng sản phẩm quốc nội (GDP).
Adam Smith là nhà kinh tế học người Scotland, người đã bác bỏ quan điểm trọng thương (mercantilism) vốn cho rằng vàng và bạc là đại diện duy nhất cho sự giàu có của một quốc gia. Ông lập luận rằng sự giàu có thực sự của một quốc gia nằm ở năng lực sản xuất và thương mại của nó, được đo bằng tổng sản phẩm quốc nội (GDP).
Lý thuyết lợi thế so sánh của Ricardo dựa trên một số giả định quan trọng để đơn giản hóa mô hình và làm nổi bật các nguyên tắc cơ bản. Các giả định chính bao gồm: thế giới chỉ có hai quốc gia, mỗi quốc gia sản xuất hai mặt hàng; chi phí vận tải và bảo hiểm bằng không (hoặc không đáng kể); và thương mại hoàn toàn tự do. Giả định về công nghệ của hai nước không thay đổi là một yếu tố then chốt. Nếu công nghệ thay đổi, lợi thế so sánh cũng có thể thay đổi, làm ảnh hưởng đến kết quả của mô hình. Do đó, phương án 'Công nghệ hai nước thay đổi' không phải là một giả định của lý thuyết này.
Hiện nay, Ngân hàng Nhà nước Việt Nam áp dụng chế độ tỷ giá hối đoái thả nổi có quản lý. Điều này có nghĩa là tỷ giá hối đoái được xác định chủ yếu dựa trên cung và cầu thị trường, nhưng Ngân hàng Nhà nước can thiệp để ổn định tỷ giá khi cần thiết, nhằm tránh những biến động quá lớn có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến nền kinh tế. Do đó, đáp án chính xác là "Tỷ giá hối đoái thả nổi có quản lý".
Xu hướng cơ bản trong thương mại quốc tế hiện nay là tự do hóa thương mại và sự phụ thuộc lẫn nhau giữa các nền kinh tế. Tự do hóa thương mại thể hiện qua việc các quốc gia giảm thiểu các rào cản thương mại như thuế quan, hạn ngạch, tạo điều kiện cho hàng hóa và dịch vụ lưu thông dễ dàng hơn. Sự phụ thuộc lẫn nhau tăng lên do quá trình toàn cầu hóa, khi các quốc gia chuyên môn hóa sản xuất và trao đổi hàng hóa, dịch vụ với nhau, tạo thành mạng lưới kinh tế phức tạp và tương thuộc. Bảo hộ mậu dịch là xu hướng ngược lại, dù vẫn tồn tại ở một mức độ nhất định, nhưng không phải là xu hướng cơ bản mang tính chủ đạo. Do đó, phương án "Tự do hoá thương mại và sự phụ thuộc lẫn nhau giữa các nền kinh tế" chính xác hơn cả.