50 câu hỏi 60 phút
Sức lao động là:
Toàn bộ thể lực và trí lực trong một con người đang sống và được vận dụng để sản xuất ra giá trị sử dụng nào đó
Khả năng lao động, được tiêu dùng trong quá trình sản xuất
Hoạt động có mục đích của con người để tạo ra của cải
Cả a và b
Sức lao động là phạm trù kinh tế, chỉ toàn bộ những năng lực thể chất và tinh thần của con người được sử dụng trong quá trình lao động sản xuất. Nó là yếu tố cơ bản của quá trình lao động, là điều kiện tiên quyết để tạo ra của cải vật chất và tinh thần cho xã hội. Phương án A mô tả đúng khái niệm này. Phương án B cũng đúng vì sức lao động chính là khả năng lao động và được tiêu dùng trong sản xuất. Do đó, phương án D (Cả a và b) là đáp án chính xác nhất.
Sức lao động là phạm trù kinh tế, chỉ toàn bộ những năng lực thể chất và tinh thần của con người được sử dụng trong quá trình lao động sản xuất. Nó là yếu tố cơ bản của quá trình lao động, là điều kiện tiên quyết để tạo ra của cải vật chất và tinh thần cho xã hội. Phương án A mô tả đúng khái niệm này. Phương án B cũng đúng vì sức lao động chính là khả năng lao động và được tiêu dùng trong sản xuất. Do đó, phương án D (Cả a và b) là đáp án chính xác nhất.
Lao động sản xuất đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với sự tồn tại và phát triển của con người. Cụ thể:
Vì cả ba đáp án a, b, và c đều đúng, nên đáp án d là đáp án chính xác nhất.
Lực lượng sản xuất là tổng thể các yếu tố vật chất và tinh thần tạo thành năng lực thực tiễn của xã hội trong quá trình sản xuất vật chất ở một giai đoạn lịch sử nhất định. Nó biểu hiện mối quan hệ giữa con người với tự nhiên trong quá trình sản xuất, thể hiện khả năng cải biến giới tự nhiên của con người. Vì vậy, đáp án a là chính xác.
Quan hệ sản xuất là tổng hòa các quan hệ kinh tế giữa người với người trong quá trình sản xuất vật chất của xã hội, bao gồm quan hệ sở hữu đối với tư liệu sản xuất, quan hệ tổ chức và quản lý sản xuất, và quan hệ phân phối sản phẩm. Do đó, đáp án chính xác nhất là 'Quan hệ kinh tế giữa người với người trong quá trình sản xuất'.
Lượng giá trị của đơn vị hàng hóa được quyết định bởi thời gian lao động xã hội cần thiết để sản xuất ra hàng hóa đó. Năng suất lao động tăng lên, số lượng sản phẩm sản xuất ra trong một đơn vị thời gian tăng, do đó thời gian lao động hao phí để sản xuất ra một đơn vị sản phẩm giảm, làm cho lượng giá trị của một đơn vị hàng hóa giảm xuống. Như vậy, lượng giá trị của đơn vị hàng hóa tỷ lệ nghịch với năng suất lao động. Cường độ lao động tăng lên, số lượng sản phẩm sản xuất ra trong một đơn vị thời gian tăng, nhưng hao phí lao động (cả về thể lực và trí lực) cũng tăng lên tương ứng, do đó không làm thay đổi lượng giá trị của một đơn vị hàng hóa.