Đáp án đúng: AĐể xác định nguyên tắc quản lý an toàn thực phẩm chính xác, chúng ta cần xem xét các quy định pháp luật hiện hành về an toàn thực phẩm tại Việt Nam, mà cụ thể là Luật An toàn thực phẩm.
Phân tích từng phương án:
* Phương án 1: "Sản xuất, kinh doanh thực phẩm là hoạt động có điều kiện; tổ chức, cá nhân sản xuất, kinh doanh thực phẩm phải chịu trách nhiệm về an toàn đối với thực phẩm do mình sản xuất, kinh doanh."
* Phần đầu "Sản xuất, kinh doanh thực phẩm là hoạt động có điều kiện" hoàn toàn chính xác. Điều này có nghĩa là các tổ chức, cá nhân tham gia vào hoạt động này phải đáp ứng các yêu cầu nhất định về cơ sở vật chất, trang thiết bị, nhân sự, quy trình sản xuất, kinh doanh theo quy định của pháp luật để đảm bảo an toàn.
* Phần sau "tổ chức, cá nhân sản xuất, kinh doanh thực phẩm phải chịu trách nhiệm về an toàn đối với thực phẩm do mình sản xuất, kinh doanh" cũng rất chính xác và đầy đủ. Nó bao hàm tất cả các đối tượng (cả tổ chức và cá nhân) và giới hạn phạm vi trách nhiệm là đối với chính thực phẩm mà họ sản xuất hoặc kinh doanh. Đây là một nguyên tắc cốt lõi, xuyên suốt trong quản lý an toàn thực phẩm, được quy định rõ tại Điều 6 của Luật An toàn thực phẩm: "Tổ chức, cá nhân sản xuất, kinh doanh thực phẩm chịu trách nhiệm về an toàn đối với thực phẩm do mình sản xuất, kinh doanh."
* Phương án 2: "Sản xuất, kinh doanh thực phẩm là hoạt động có điều kiện; tổ chức sản xuất, kinh doanh thực phẩm phải chịu trách nhiệm về an toàn đối với thực phẩm do mình sản xuất, kinh doanh."
* Phương án này tương tự phương án 1 nhưng thiếu cụm từ "cá nhân" trong phần xác định đối tượng chịu trách nhiệm. Thực tế, nhiều cá nhân (hộ kinh doanh, người buôn bán nhỏ lẻ) cũng tham gia vào hoạt động sản xuất, kinh doanh thực phẩm và họ cũng phải chịu trách nhiệm về sản phẩm của mình. Do đó, phương án này chưa bao quát hết các đối tượng chịu trách nhiệm theo luật định.
* Phương án 3: "Sản xuất, kinh doanh thực phẩm là hoạt động có điều kiện; tổ chức sản xuất, kinh doanh thực phẩm phải chịu trách nhiệm về an toàn đối với thực phẩm."
* Tương tự như phương án 2, phương án này thiếu "cá nhân".
* Quan trọng hơn, nó thiếu cụm từ "do mình sản xuất, kinh doanh" ở cuối. Việc chỉ nói "chịu trách nhiệm về an toàn đối với thực phẩm" có thể gây hiểu nhầm hoặc không chính xác hoàn toàn về phạm vi trách nhiệm. Trách nhiệm chỉ phát sinh đối với sản phẩm mà họ trực tiếp sản xuất hoặc kinh doanh, chứ không phải mọi loại thực phẩm trên thị trường.
Kết luận: Phương án 1 là phương án chính xác và đầy đủ nhất, phản ánh đúng nguyên tắc cơ bản trong Luật An toàn thực phẩm của Việt Nam, bao gồm cả tính chất có điều kiện của hoạt động kinh doanh thực phẩm và trách nhiệm của cả tổ chức và cá nhân đối với sản phẩm do mình làm ra hoặc phân phối.