Theo quy định của pháp luật Dân sự Việt Nam, có 5 nguyên tắc cơ bản, bao gồm:
1. Nguyên tắc mọi cá nhân, pháp nhân đều bình đẳng, không phân biệt đối xử trước pháp luật. 2. Nguyên tắc tự do, tự nguyện cam kết, thỏa thuận. 3. Nguyên tắc thiện chí, trung thực. 4. Nguyên tắc chịu trách nhiệm dân sự. 5. Nguyên tắc tôn trọng đạo đức xã hội, trật tự công cộng.
Theo quy định của pháp luật Dân sự Việt Nam, có 5 nguyên tắc cơ bản, bao gồm:
1. Nguyên tắc mọi cá nhân, pháp nhân đều bình đẳng, không phân biệt đối xử trước pháp luật. 2. Nguyên tắc tự do, tự nguyện cam kết, thỏa thuận. 3. Nguyên tắc thiện chí, trung thực. 4. Nguyên tắc chịu trách nhiệm dân sự. 5. Nguyên tắc tôn trọng đạo đức xã hội, trật tự công cộng.
Theo quy định của pháp luật Việt Nam, việc sử dụng hình ảnh của người khác vào mục đích thương mại (ví dụ: đăng ảnh và trả thù lao) phải được sự đồng ý của người đó. Tuy nhiên, việc đăng ảnh của người khác chỉ cần được người đó đồng ý, không nhất thiết phải trả thù lao. Việc trả thù lao là một thỏa thuận riêng giữa hai bên, không phải là điều kiện bắt buộc. Do đó, câu "Đăng ảnh của người khác phải được người đó đồng ý và phải trả thù lao" là sai.
Câu hỏi này kiểm tra kiến thức về nghĩa vụ liên đới trong luật dân sự.
- Phương án 1: Sai. Khi một người đã thực hiện toàn bộ nghĩa vụ liên đới đối với người thứ ba (chủ nợ), thì người này có quyền yêu cầu những người có nghĩa vụ liên đới khác phải hoàn trả lại phần nghĩa vụ mà họ phải chịu, chứ không phải yêu cầu họ thực hiện nghĩa vụ đối với người thứ ba. Vì nghĩa vụ với người thứ ba đã chấm dứt khi người kia thực hiện xong.
- Phương án 2: Đúng. Người thực hiện toàn bộ nghĩa vụ có quyền yêu cầu những người có nghĩa vụ liên đới khác bồi thường phần nghĩa vụ mà mình đã thực hiện thay cho họ.
- Phương án 3: Đúng. Đây là một trong những quyền của người đã thực hiện toàn bộ nghĩa vụ liên đới, theo quy định của pháp luật dân sự.
Câu hỏi kiểm tra kiến thức về thời điểm có hiệu lực của hợp đồng thế chấp tài sản trong trường hợp không có thỏa thuận khác hoặc luật không có quy định. Theo quy định của pháp luật dân sự Việt Nam, hợp đồng thế chấp tài sản có hiệu lực từ thời điểm giao kết, trừ trường hợp pháp luật có quy định khác hoặc các bên có thỏa thuận khác. Các phương án còn lại không phản ánh đúng quy định này. Phương án 1 không đúng vì hiệu lực của hợp đồng không phụ thuộc vào đề nghị giao kết. Phương án 2 là hiệu lực đối kháng với bên thứ ba, đây là hệ quả của việc thế chấp được đăng ký, không phải thời điểm có hiệu lực của hợp đồng. Phương án 4 là thời điểm đăng ký, đây là trường hợp ngoại lệ, khi pháp luật có quy định hoặc các bên thỏa thuận yêu cầu phải đăng ký thì hợp đồng mới có hiệu lực từ thời điểm đăng ký.
Câu hỏi kiểm tra kiến thức về các loại tài sản có thể được dùng để đặt cọc. Theo quy định pháp luật, việc đặt cọc có thể được thực hiện bằng nhiều loại tài sản khác nhau. Phương án 1 bao gồm các tài sản có giá trị cao và dễ định giá như tiền, đá quý, kim khí quý. Phương án 2 bao gồm 'vật có giá trị', đây là một khái niệm rộng hơn, có thể bao gồm cả những tài sản hữu hình hoặc vô hình khác có giá trị được các bên thỏa thuận. Do đó, cả hai loại tài sản này đều có thể được dùng để đặt cọc. Vì vậy, đáp án "Cả hai đáp án trên đều đúng" là phù hợp nhất.