Câu hỏi không cung cấp nội dung để đánh giá. Tuy nhiên, theo quy định, nếu câu hỏi trống, ta cần đưa ra một giả định và giải thích. Giả sử câu hỏi là "Mặt trời mọc ở hướng Đông." Đây là một mệnh đề đúng trong thực tế khoa học. Vì vậy, phương án "Đúng" là lựa chọn phù hợp. Mặt trời luôn mọc ở phía chân trời về phía Đông do sự tự quay của Trái Đất quanh trục của nó theo chiều ngược kim đồng hồ khi nhìn từ cực Bắc.
Câu hỏi không cung cấp nội dung để đánh giá. Tuy nhiên, theo quy định, nếu câu hỏi trống, ta cần đưa ra một giả định và giải thích. Giả sử câu hỏi là "Mặt trời mọc ở hướng Đông." Đây là một mệnh đề đúng trong thực tế khoa học. Vì vậy, phương án "Đúng" là lựa chọn phù hợp. Mặt trời luôn mọc ở phía chân trời về phía Đông do sự tự quay của Trái Đất quanh trục của nó theo chiều ngược kim đồng hồ khi nhìn từ cực Bắc.
Câu hỏi kiểm tra kiến thức về thời hạn thực hiện nghĩa vụ. Theo quy định chung của pháp luật dân sự Việt Nam, thời hạn thực hiện nghĩa vụ có thể được xác định theo nhiều cách khác nhau. Phương án 1 là chính xác nhất vì nó bao quát các trường hợp phổ biến: do các bên tự thỏa thuận, theo quy định của pháp luật, hoặc theo quyết định của cơ quan có thẩm quyền. Phương án 2 đưa ra một thời hạn cố định là 02 năm mà không có căn cứ pháp lý rõ ràng. Phương án 3 không đúng vì không có quy định cho phép một bên tự ấn định thời hạn thực hiện nghĩa vụ nếu các bên không thỏa thuận. Do đó, phương án 1 là đáp án đúng.
Theo quy định của pháp luật Việt Nam, cụ thể là Bộ luật Dân sự 2015, bất động sản hoàn toàn có thể được cầm cố. Điều 317 Bộ luật Dân sự 2015 quy định về cầm cố tài sản, trong đó bất động sản được phép dùng để cầm cố. Do đó, phương án "Được" là đáp án chính xác nhất. Phương án "Không" là sai vì pháp luật không cấm việc cầm cố bất động sản. Phương án "Chỉ được cầm cố bất động sản hình thành trong tương lai" là sai vì pháp luật cho phép cầm cố cả những bất động sản đã hình thành và đang tồn tại, không chỉ giới hạn ở bất động sản hình thành trong tương lai.
Câu hỏi kiểm tra định nghĩa về "Cầm giữ tài sản" trong hợp đồng song vụ. Phân tích các phương án: - Phương án 1: Sai vì nói "bên có nghĩa vụ" nắm giữ tài sản, trong khi "cầm giữ" thường do "bên có quyền" thực hiện để đảm bảo quyền lợi. - Phương án 2: Đúng. Định nghĩa này mô tả chính xác "cầm giữ tài sản" là việc "bên có quyền" (người được nhận tài sản hoặc hưởng lợi từ tài sản) nắm giữ tài sản của "bên có nghĩa vụ" (bên phải thực hiện nghĩa vụ) một cách hợp pháp, khi bên có nghĩa vụ không thực hiện hoặc thực hiện không đúng nghĩa vụ trong một hợp đồng song vụ. Điều này nhằm đảm bảo quyền lợi cho bên có quyền. - Phương án 3: Sai vì thiếu từ "hợp pháp". Việc nắm giữ tài sản phải tuân thủ quy định pháp luật. - Phương án 4: Sai vì nhầm lẫn hành động "cầm giữ" với "bán tài sản". "Cầm giữ" là hành động chiếm giữ để đảm bảo, còn "bán tài sản" là hành động khác.
Câu hỏi "Đâu là một loại đồng hợp nhất?" đang kiểm tra kiến thức về các loại văn bản pháp lý, cụ thể là các loại văn bản được xem là "đồng hợp nhất". Đồng hợp nhất trong ngữ cảnh này có thể hiểu là các văn bản có tính chất ràng buộc, thỏa thuận hoặc xác nhận một điều gì đó. Trong các phương án đưa ra:
1. Di chúc: Là văn bản thể hiện ý chí của một người về tài sản của mình sau khi chết. Nó có tính chất pháp lý nhưng không phải là sự "đồng hợp nhất" theo nghĩa của một thỏa thuận giữa nhiều bên. 2. Hợp đồng song vụ: Là loại hợp đồng mà các bên đều có nghĩa vụ đối ứng với nhau. Đây là một dạng thỏa thuận, cam kết giữa hai hay nhiều bên, tạo ra sự "đồng hợp nhất" về quyền và nghĩa vụ. 3. Phụ lục hợp đồng: Là một phần bổ sung, sửa đổi hoặc làm rõ cho hợp đồng chính. Nó là một phần của hợp đồng, chứ không phải là một loại văn bản độc lập có thể coi là "đồng hợp nhất" theo cách hiểu chung. 4. B & C: Kết hợp phụ lục hợp đồng và hợp đồng song vụ. Tuy phụ lục hợp đồng là một phần của hợp đồng, nhưng bản thân hợp đồng song vụ mới là một dạng "đồng hợp nhất" rõ ràng.
Trong các lựa chọn này, Hợp đồng song vụ là loại văn bản thể hiện rõ nhất sự "đồng hợp nhất" vì nó dựa trên sự thỏa thuận và cam kết của nhiều bên về quyền lợi và nghĩa vụ.
Tuy nhiên, cần xem xét lại ngữ cảnh của câu hỏi. Nếu "đồng hợp nhất" được hiểu theo nghĩa rộng hơn là sự xác nhận hoặc làm rõ một vấn đề pháp lý, thì phụ lục hợp đồng (là phần bổ sung, làm rõ hợp đồng chính) cũng có thể được xem xét. Nhưng xét về bản chất pháp lý, hợp đồng song vụ mới là một "đồng hợp nhất" điển hình. Nếu câu hỏi ám chỉ các văn bản pháp lý được coi là "đồng ý" hoặc "thống nhất" về một vấn đề, thì cả hợp đồng song vụ và phụ lục hợp đồng (nếu nó được ký kết bởi các bên để thay đổi hoặc bổ sung hợp đồng chính) đều mang tính chất này. Do đó, phương án D (B & C) có thể được xem là đúng nếu hiểu theo cách này, bởi vì hợp đồng song vụ là một dạng hợp đồng và phụ lục hợp đồng là một phần bổ sung cho hợp đồng, cả hai đều thể hiện sự thống nhất ý chí giữa các bên.