Thuốc được sử dụng để phòng bệnh, chữa bệnh, và điều chỉnh chức năng sinh lý của cơ thể. Tuy nhiên, thuốc không trực tiếp hỗ trợ chức năng các bộ phận trong cơ thể theo nghĩa là thay thế hoặc gánh vác hoàn toàn chức năng đó. Thay vào đó, thuốc có thể tác động để cải thiện hoặc điều chỉnh chức năng vốn có của các bộ phận này. Do đó, "Hỗ trợ chức năng các bộ phận trong cơ thể" không phải là một mục đích chính và bao quát của việc sử dụng thuốc.
Thuốc được sử dụng để phòng bệnh, chữa bệnh, và điều chỉnh chức năng sinh lý của cơ thể. Tuy nhiên, thuốc không trực tiếp hỗ trợ chức năng các bộ phận trong cơ thể theo nghĩa là thay thế hoặc gánh vác hoàn toàn chức năng đó. Thay vào đó, thuốc có thể tác động để cải thiện hoặc điều chỉnh chức năng vốn có của các bộ phận này. Do đó, "Hỗ trợ chức năng các bộ phận trong cơ thể" không phải là một mục đích chính và bao quát của việc sử dụng thuốc.
Câu hỏi này kiểm tra kiến thức về các thông số dược động học.
* **Sinh khả dụng (F)** là tỷ lệ phần trăm của thuốc không thay đổi đi vào tuần hoàn chung từ vị trí dùng thuốc và tốc độ mà quá trình này xảy ra.
* **Vận tốc hấp thu** ảnh hưởng đến tốc độ thuốc đạt nồng độ tối đa trong máu (Cmax) và thời gian đạt nồng độ tối đa (Tmax).
Vì vậy, sinh khả dụng (F) và vận tốc hấp thu đặc trưng cho các thông số dược động học như nồng độ tối đa trong máu, thời gian khởi đầu tác động.
Hấp thu qua đường trực tràng có một số đặc điểm sau:
* **Có thể có tác động toàn thân:** Thuốc hấp thu qua trực tràng có thể đi trực tiếp vào hệ tuần hoàn, gây tác động toàn thân.
* **Dùng cho thuốc có mùi vị khó chịu:** Đường trực tràng được sử dụng khi bệnh nhân không thể uống thuốc hoặc thuốc có mùi vị khó chịu.
* **Tránh được một phần tác động của gan:** Một phần thuốc hấp thu qua trực tràng sẽ đi trực tiếp vào hệ tuần hoàn, bỏ qua quá trình chuyển hóa bước một ở gan.
Tuy nhiên, việc **dùng liều nhỏ hơn do hấp thụ cao hơn đường uống** không phải lúc nào cũng đúng. Mức độ hấp thu qua đường trực tràng có thể thay đổi tùy thuộc vào nhiều yếu tố (ví dụ: công thức thuốc, tình trạng bệnh nhân, vị trí đặt thuốc). Do đó, liều dùng qua đường trực tràng có thể tương đương hoặc thậm chí cao hơn so với đường uống, tùy thuộc vào loại thuốc và tình huống cụ thể. Câu này sai vì khái quát hóa một cách không chính xác về liều dùng.
Neuron (tế bào thần kinh) có cấu tạo gồm thân neuron (chứa nhân), các sợi nhánh (đuôi gai) và sợi trục (axon). Sợi trục thường chỉ có một, dài hơn các sợi nhánh và có bao myelin bao bọc. Các sợi nhánh (đuôi gai) có nhiều, phân nhánh từ thân neuron, có chức năng nhận tín hiệu từ các neuron khác hoặc từ môi trường. Khớp thần kinh (synapse) là vị trí tiếp xúc giữa các neuron. Do đó, đáp án chính xác nhất là thân neuron, nhiều đuôi gai và một sợi trục.
Một thuốc tê tốt cần đáp ứng các tiêu chuẩn sau:
- Khởi đầu tác dụng nhanh.
- Tan trong lipid để dễ dàng xâm nhập vào tế bào thần kinh và ổn định trong dung dịch để bảo quản.
- Không bị phân hủy bởi nhiệt trong quá trình tiệt trùng để đảm bảo thuốc vẫn hiệu quả sau khi tiệt trùng.
- Có hiệu lực khi tiêm chích hoặc khi đặt trên niêm mạc để có thể sử dụng trong nhiều tình huống khác nhau.
Vậy, trong các lựa chọn trên, chỉ có "Tan trong lipid và ổn định trong dung dịch" và "Có hiệu lực khi tiêm chích hoặc khi đặt trên niêm mạc" là phù hợp với tiêu chuẩn của một thuốc tê tốt.