50 câu hỏi 60 phút
Mô hình phát triển dựa vào thành phần:
Chỉ phù hợp cho thiết kế phần cứng máy tính
Không thể hỗ trợ phát triển những thành phần sử dụng lại
Dựa vào những kỹ thuật hỗ trợ đối tượng
Không định chi phí hiệu quả bằng những độ đo phần mềm có thể định lượng
Mô hình phát triển dựa trên thành phần (Component-Based Development - CBD) là một phương pháp tiếp cận phát triển phần mềm tập trung vào việc xây dựng hệ thống từ các thành phần phần mềm độc lập, có thể tái sử dụng. Các thành phần này thường được phát triển dựa trên các kỹ thuật hỗ trợ đối tượng (Object-Oriented techniques) để đảm bảo tính đóng gói, tính kế thừa và tính đa hình, giúp cho việc tái sử dụng và bảo trì dễ dàng hơn.
Mô hình phát triển dựa trên thành phần (Component-Based Development - CBD) là một phương pháp tiếp cận phát triển phần mềm tập trung vào việc xây dựng hệ thống từ các thành phần phần mềm độc lập, có thể tái sử dụng. Các thành phần này thường được phát triển dựa trên các kỹ thuật hỗ trợ đối tượng (Object-Oriented techniques) để đảm bảo tính đóng gói, tính kế thừa và tính đa hình, giúp cho việc tái sử dụng và bảo trì dễ dàng hơn.
Kỹ thuật FAST (Facilitated Application Specification Techniques) là một phương pháp tiếp cận hợp tác, trong đó nhà phát triển và khách hàng cùng nhau làm việc để xác định và phát triển một tập hợp các yêu cầu ban đầu cho phần mềm. Mục tiêu là tạo ra một sự hiểu biết chung về phạm vi và mục tiêu của dự án, giảm thiểu rủi ro hiểu lầm và đảm bảo rằng phần mềm cuối cùng đáp ứng được nhu cầu của khách hàng.
Phương án 1 không chính xác vì FAST không chỉ tập trung vào việc xây dựng nguyên mẫu nhanh chóng, mà còn đảm bảo rằng nguyên mẫu đó dựa trên các yêu cầu đã được thống nhất.
Phương án 2 không chính xác vì học công việc lẫn nhau là một phần của quy trình, nhưng không phải là mục tiêu chính.
Phương án 4 không chính xác vì FAST tập trung vào các yêu cầu ban đầu, chứ không phải là đặc tả kỹ thuật chi tiết.
Phương án 3 chính xác vì nó mô tả đúng mục đích của FAST, đó là sự hợp tác giữa nhà phát triển và khách hàng để xác định các yêu cầu ban đầu.
Mô hình thiết kế tập trung vào việc hiện thực hóa các yêu cầu của dự án, bao gồm kiến trúc, dữ liệu và giao diện. Phạm vi dự án là một yếu tố xác định giới hạn của dự án, nhưng không trực tiếp liên quan đến việc thiết kế các thành phần bên trong dự án. Do đó, mô hình thiết kế không trực tiếp quan tâm đến phạm vi dự án, mà quan tâm đến việc làm thế nào để đáp ứng các yêu cầu trong phạm vi đó.
Câu hỏi yêu cầu xác định mục không phải là đặc trưng chung trong các phương pháp thiết kế.
Vậy đáp án đúng là "Heuristic tinh chế".
Trong kiến trúc phần mềm, có một số loại mô hình chính được sử dụng để mô tả và thiết kế hệ thống. Các mô hình này bao gồm:
Như vậy, các loại mô hình dữ liệu, động, và cấu trúc đều cần thiết và được sử dụng rộng rãi trong kiến trúc phần mềm. Mô hình "Xử lý" có thể được coi là một phần của mô hình động hoặc được thể hiện thông qua các mô hình khác (ví dụ: mô hình use case, sơ đồ hoạt động).
Vì vậy, không có loại mô hình "Xử lý" tách biệt như một thành phần cơ bản trong kiến trúc phần mềm theo cách mà các mô hình dữ liệu, động và cấu trúc được định nghĩa rõ ràng.