JavaScript is required

Đối với tài sản là đối tượng đã được bảo hiểm, việc bên mua bảo hiểm có hành động trục lợi dẫn đến bị thiệt hại, phá hủy, hành động đó gọi là:

A. Một nguy cơ đạo đức
B. Một rủi ro đạo đức
C. Một hiểm họa đạo đức
D. Cả 3 câu trên đều đúng
Trả lời:

Đáp án đúng: A


Trong lĩnh vực bảo hiểm, thuật ngữ dùng để chỉ hành động của bên mua bảo hiểm cố ý gây ra thiệt hại hoặc phá hủy tài sản đã được bảo hiểm nhằm mục đích trục lợi từ hợp đồng bảo hiểm được gọi là "nguy cơ đạo đức" (moral hazard). * **Nguy cơ đạo đức (Moral Hazard):** Đây là một khái niệm trung tâm trong bảo hiểm và kinh tế học. Nó mô tả một tình huống mà một bên có xu hướng chấp nhận rủi ro lớn hơn hoặc có hành vi không trung thực sau khi họ đã được bảo vệ khỏi hậu quả của rủi ro đó. Cụ thể, khi một tài sản đã được bảo hiểm, bên mua bảo hiểm có thể có động cơ để không cẩn thận trong việc bảo vệ tài sản, hoặc thậm chí cố ý gây ra thiệt hại, phá hủy tài sản đó để nhận được khoản bồi thường từ công ty bảo hiểm. Hành vi trục lợi này làm tăng khả năng xảy ra tổn thất và đi ngược lại nguyên tắc thiện chí tuyệt đối (utmost good faith) là nền tảng của hợp đồng bảo hiểm. * **Phân tích các phương án:** * **Phương án 1: Một nguy cơ đạo đức.** Đây là đáp án chính xác nhất. Tình huống bên mua bảo hiểm cố ý gây thiệt hại cho tài sản đã được bảo hiểm để trục lợi là một ví dụ điển hình của nguy cơ đạo đức. Sự tồn tại của hợp đồng bảo hiểm đã tạo ra động cơ thay đổi hành vi theo hướng tiêu cực, làm tăng rủi ro tổn thất. * **Phương án 2: Một rủi ro đạo đức.** Mặc dù "rủi ro đạo đức" (moral risk) đôi khi được sử dụng thay thế cho "nguy cơ đạo đức" (moral hazard), nhưng trong bối cảnh chuyên ngành bảo hiểm, "nguy cơ đạo đức" thường được dùng để chỉ hành vi cụ thể phát sinh do sự bảo hiểm mang lại, làm tăng xác suất tổn thất. "Rủi ro đạo đức" có thể ám chỉ *tiềm năng* hoặc *khả năng* xảy ra hành vi đó, trong khi "nguy cơ đạo đức" mô tả *sự phát sinh* của hành vi đó. * **Phương án 3: Một hiểm họa đạo đức.** Trong bảo hiểm, "hiểm họa" (peril) là nguyên nhân trực tiếp gây ra tổn thất (ví dụ: cháy, trộm cắp, lũ lụt). "Đạo đức" không phải là một nguyên nhân trực tiếp của tổn thất vật chất theo nghĩa hiểm họa truyền thống. Thay vào đó, nguy cơ đạo đức là một yếu tố nội tại của con người, làm *tăng khả năng* xảy ra hiểm họa hoặc gây ra thiệt hại. * **Phương án 4: Cả 3 câu trên đều đúng.** Do phương án 2 và 3 không hoàn toàn chính xác bằng phương án 1, nên phương án này là sai. Kết luận: Hành động trục lợi của bên mua bảo hiểm sau khi tài sản đã được bảo hiểm, dẫn đến thiệt hại hoặc phá hủy tài sản, chính xác được gọi là nguy cơ đạo đức.

Câu hỏi liên quan