JavaScript is required

Trong các trường hợp giảm TSCĐ, số khấu hao lũy kế tính đến thời điểm giảm TSCĐ được:

A. Ghi nợ TK hao mòn TSCĐ
B. Ghi nợ TK chi phí khác
C. Ghi nợ TK TSCĐ hữu hình
D. Không trường hợp nào
Trả lời:

Đáp án đúng: A


Câu hỏi này kiểm tra kiến thức về hạch toán kế toán khi giảm tài sản cố định (TSCĐ). Khi một TSCĐ giảm (do thanh lý, nhượng bán, hoặc bất kỳ lý do nào khác), kế toán cần xử lý số khấu hao lũy kế đã trích cho TSCĐ đó. Theo nguyên tắc kế toán, số khấu hao lũy kế của TSCĐ là một khoản giảm trừ giá trị còn lại của TSCĐ. Khi TSCĐ giảm, số khấu hao lũy kế này cần được kết chuyển để loại trừ khỏi giá trị tài sản. Cụ thể, chúng ta sẽ ghi Nợ tài khoản hao mòn tài sản cố định (tài khoản 131 - Khấu hao lũy kế TSCĐ, hoặc tài khoản tương đương tùy theo hệ thống kế toán) để giảm bớt giá trị lũy kế đã ghi nhận và ghi Có các tài khoản liên quan đến việc giảm TSCĐ (ví dụ: ghi Nợ TK 211 – TSCĐ hữu hình để giảm nguyên giá, ghi Có TK 214 – Hao mòn TSCĐ để giảm giá trị hao mòn lũy kế, ghi Có TK 111, 112, 131, 211 tùy thuộc vào tình huống cụ thể như thu tiền bán, nợ người mua, hoặc ghi Nợ TK 811 – Chi phí khác nếu có chi phí phát sinh...). Trong các phương án đưa ra, việc ghi Nợ TK hao mòn TSCĐ là bước đầu tiên và quan trọng nhất trong việc xử lý số khấu hao lũy kế khi giảm TSCĐ. Phương án 2 (ghi Nợ TK chi phí khác) có thể đúng nếu có chi phí phát sinh, nhưng không phải là cách xử lý trực tiếp số khấu hao lũy kế. Phương án 3 (ghi Nợ TK TSCĐ hữu hình) là sai vì TK này dùng để ghi nhận nguyên giá, không phải để xử lý khấu hao lũy kế khi giảm tài sản. Do đó, phương án 1 là đáp án chính xác nhất.

Câu hỏi liên quan