JavaScript is required

Giả sử phương án tối ưu của bài toán mở rộng (bài toán M) là x* = (-3; 0; 1; 0), với x4 là ẩn giả. Khi đó phương án tối ưu của bài toán xuất phát là:

A.

A. Giả sử phương án tối ưu của bài toán mở rộng (bài toán M) là x* = (-3; 0; 1; 0), với x4 là ẩn giả. Khi đó phương án tối ưu của bài toán xuất phát là: (ảnh 1) = (−3;1;0)

B.

B. Giả sử phương án tối ưu của bài toán mở rộng (bài toán M) là x* = (-3; 0; 1; 0), với x4 là ẩn giả. Khi đó phương án tối ưu của bài toán xuất phát là: (ảnh 2) = ( −3;0;1)

C.

C. Không tồn tại

D.

D. Giả sử phương án tối ưu của bài toán mở rộng (bài toán M) là x* = (-3; 0; 1; 0), với x4 là ẩn giả. Khi đó phương án tối ưu của bài toán xuất phát là: (ảnh 3) = (−3;1)

Trả lời:

Đáp án đúng: B


Bài toán này liên quan đến phương pháp giải bài toán quy hoạch tuyến tính bằng cách sử dụng bài toán mở rộng (bài toán M) và cách tìm ra phương án tối ưu của bài toán gốc từ phương án tối ưu của bài toán mở rộng. Phương án tối ưu của bài toán mở rộng là x* = (-3; 0; 1; 0), trong đó x4 là ẩn giả. Ẩn giả được thêm vào để chuyển bài toán gốc về dạng có thể áp dụng thuật toán đơn hình. Giá trị của ẩn giả trong phương án tối ưu cho biết: * Nếu x4 = 0: Phương án tối ưu của bài toán mở rộng cũng là phương án tối ưu của bài toán gốc, chỉ cần loại bỏ biến giả. * Nếu x4 ≠ 0: Bài toán gốc không có phương án tối ưu. Trong trường hợp này, x4 = 0, do đó phương án tối ưu của bài toán gốc là phương án của bài toán mở rộng sau khi loại bỏ biến giả x4. Tức là x* = (-3; 0; 1). Vì biến x2 = 0 nên ta có thể bỏ qua và phương án tối ưu là x* = (-3; 1).

Câu hỏi liên quan