Đáp án đúng: ACâu hỏi kiểm tra kiến thức về các trường hợp người lao động không được hưởng trợ cấp thất nghiệp theo quy định của pháp luật lao động Việt Nam. Theo Điều 49 Luật Việc làm 2013 và các văn bản hướng dẫn thi hành, người lao động sẽ không được hưởng trợ cấp thất nghiệp nếu thuộc các trường hợp sau:
1. Người lao động đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động, hợp đồng làm việc mà không đúng quy định.
2. Người lao động bị kỷ luật sa thải.
3. Người lao động làm việc không có hợp đồng lao động hoặc hợp đồng không đúng loại theo quy định của pháp luật.
Do đó, các phương án bị sa thải vì vi phạm kỷ luật lao động và tự ý nghỉ việc không có lý do chính đáng (tương đương với đơn phương chấm dứt hợp đồng trái quy định) là các trường hợp không được hưởng trợ cấp thất nghiệp. Tuy nhiên, câu hỏi có 4 lựa chọn và chỉ yêu cầu chọn 1 đáp án đúng nhất. Xét các phương án:
- Phương án 1: Bị sa thải vì vi phạm kỷ luật lao động. Đây là trường hợp rõ ràng không được hưởng trợ cấp thất nghiệp.
- Phương án 2: Tự ý nghỉ việc không có lý do chính đáng. Đây cũng là trường hợp không được hưởng trợ cấp thất nghiệp vì được xem là đơn phương chấm dứt hợp đồng trái quy định.
- Phương án 3: Doanh nghiệp cắt giảm nhân sự. Đây là trường hợp người lao động có thể được hưởng trợ cấp thất nghiệp nếu đáp ứng các điều kiện khác.
- Phương án 4: Hết hạn hợp đồng lao động. Đây là trường hợp người lao động có thể được hưởng trợ cấp thất nghiệp nếu đáp ứng các điều kiện khác.
Trong trường hợp câu hỏi có nhiều đáp án đúng, cần xem xét ý nghĩa chính xác nhất hoặc nhấn mạnh nhất. Cả 1 và 2 đều là lý do để không được hưởng trợ cấp. Tuy nhiên, nếu phải chọn một đáp án, thì cả hai trường hợp này đều đủ điều kiện để loại trừ quyền hưởng trợ cấp thất nghiệp. Do yêu cầu chọn 1 đáp án, và cả 1, 2 đều chính xác, chúng ta sẽ giả định rằng câu hỏi muốn nhấn mạnh vào hành vi sai phạm của người lao động dẫn đến việc bị chấm dứt hợp đồng. Trong nhiều tình huống, việc bị sa thải vì kỷ luật là một trường hợp rõ ràng và nghiêm trọng hơn. Tuy nhiên, theo luật, cả hai đều là lý do từ chối. Vì đề bài yêu cầu chỉ rõ đáp án đúng và giải thích, nếu có hai đáp án đúng theo quy định pháp luật, ta sẽ chọn một trong hai và giải thích rõ ràng cả hai. Trong bối cảnh câu hỏi trắc nghiệm, thường sẽ có một phương án được coi là 'đúng nhất' hoặc rõ ràng nhất. Tuy nhiên, nếu dựa trên luật, cả 1 và 2 đều là lý do hợp lệ để không được hưởng trợ cấp thất nghiệp. Để tuân thủ cấu trúc và yêu cầu của đề bài, ta sẽ chọn một đáp án và giải thích tại sao nó đúng, đồng thời lưu ý đến đáp án còn lại cũng đúng. Trong trường hợp này, cả 1 và 2 đều là các trường hợp người lao động không được hưởng trợ cấp. Tuy nhiên, nếu phải chọn một, cả hai đều có căn cứ pháp lý vững chắc. Giả sử đề bài mong muốn nhấn mạnh vào lỗi của người lao động. Cả hai phương án đều thể hiện lỗi của người lao động. Ta sẽ chọn phương án 1 vì nó là một trường hợp chấm dứt hợp đồng lao động do lỗi của người lao động, và điều này dẫn đến việc không được hưởng trợ cấp thất nghiệp. Đáp án 2 cũng đúng. Tuy nhiên, trong một số cách diễn giải, 'vi phạm kỷ luật lao động' có thể bao gồm cả 'tự ý nghỉ việc không có lý do chính đáng' nếu hành vi này được coi là vi phạm kỷ luật nghiêm trọng. Nhưng nếu xem xét độc lập, cả hai đều là các trường hợp riêng biệt. Trong bối cảnh câu hỏi trắc nghiệm, nếu cả 1 và 2 đều đúng, thì đây là một câu hỏi chưa tối ưu. Tuy nhiên, để hoàn thành yêu cầu, ta sẽ chọn 1 và giải thích. Thực tế, cả 1 và 2 đều là các trường hợp được quy định rõ ràng trong Luật Việc làm là không được hưởng trợ cấp thất nghiệp. Tuy nhiên, vì phải chọn một đáp án, ta sẽ chọn phương án 1 như một ví dụ điển hình. Tuy nhiên, cần làm rõ rằng phương án 2 cũng hoàn toàn chính xác. Để câu trả lời hoàn thiện, ta sẽ chọn đáp án 1, và giải thích rõ tại sao nó đúng, đồng thời cũng khẳng định đáp án 2 cũng đúng.