JavaScript is required
Danh sách đề

50 câu trắc nghiệm cuối HK1 Ngữ văn 12 - CTST - Đề 1

7 câu hỏi 60 phút

Thẻ ghi nhớ
Nhấn để lật thẻ
1 / 7

Câu hỏi: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ nào?

Đáp án
Đáp án đúng: B

Thể thơ: Tự do.

Danh sách câu hỏi:

Lời giải:
A

Thể thơ: Tự do.

Lời giải:
A

Kim đồng hồ tích tắc lại trở thành tiếng động khủng khiếp nhất đối với con người bởi vì Nó báo hiệu mỗi giây phút qua đi không trở lại/ Nhắc nhở cái gì đang đợi ta ở cuối.

Lời giải:
A

– Biện pháp tu từ so sánh: Hai tiếng động nhỏ bé kia/ Hơn mọi ầm ào gào thét”.


– Hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh:


+ Tăng sự sinh động, hấp dẫn cho câu thơ.


+ Nhấn mạnh sự chảy trôi nhanh chóng của thời gian, nó khiến con người cảm thấy lo lắng, sợ hãi.

Lời giải:
A

Trong hai câu thơ cuối, Lưu Quang Vũ có cách cảm nhận thời gian như sau: thời gian là quỹ ngày tháng quý giá để ta được sống ý nghĩa, hạnh phúc (ta sống bên nhau, ta viết).

Lời giải:
A

– Chỉ ra hai cách cảm nhận về thời gian:


+ Lo sợ trước sự trôi đi chóng vánh, một đi không trở lại của thời gian.


+ Trân trọng thời gian bởi vì nó giúp con người được sống bên nhau, được làm những gì mình yêu thích.


– Nêu được sự chi phối của hai cách cảm nhận về thời gian, có thể theo hướng: Biết tận dụng, biết tiết kiệm thời gian, không để thời gian trôi qua lãng phí.

Câu 6:

Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích vẻ đẹp của con sông Đà trong đoạn trích sau:

Thuyền tôi trôi trên Sông Đà. Cảnh ven sông ở đây lặng tờ. Hình như từ đời Trần đời Lê, quãng sông này cũng lặng tờ đến thế mà thôi. Thuyền tôi trôi qua một nương ngô nhú lên mấy lá ngô non đầu mùa. Mà tịnh không một bóng người. Cỏ gianh đồi núi đang ra những nõn búp. Một đàn hươu cúi đầu ngốn búp cỏ gianh đẫm sương đêm. Bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử. Bờ sông hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa. Chao ôi, thấy thèm được giật mình vì một tiếng còi xúp–lê của một chuyến xe lửa đầu tiên đường sắt Phú Thọ – Yên Bái – Lai Châu. Con hươu thơ ngộ ngẩng đầu nhung khỏi áng cỏ sương, chăm chăm nhìn tôi không chớp mắt lừ lừ trôi trên một mũi đò. Hươu vểnh tai, nhìn tôi không chớp mắt mà như hỏi tôi bằng cái tiếng nói riêng của con vật lành: “Hỡi ông khách Sông Đà, có phải ông cũng vừa nghe thấy một tiếng còi sương?”. Đàn cá dầm xanh quẫy vọt lên mặt sông bung trắng như bạc rơi thoi. Tiếng cá đập nước sông đuổi mất đàn hươu vụt biến. Thuyền tôi trôi trên “Dải Sông Đà bọt nước lênh đênh - Bao nhiêu cảnh bấy nhiêu tình” của “một người tình nhân chưa quen biết” (Tản Đà). Dòng sông quãng này lững lờ như nhớ thương những hòn đá thác xa xôi để lại trên thượng nguồn Tây Bắc. Và con sông như đang lắng nghe những giọng nói êm êm của người xuôi, và con sông đang trôi những con đò mình nở chạy buồm vải nó khác hẳn những con đò đuôi én thắt mình dây cổ điển trên dòng trên.

(Người lái đò sông Đà, Nguyễn Tuân, Nguyễn Tuân toàn tập, tập IV, NXB Văn học, Hà Nội, 2000)

Lời giải:
Bạn cần đăng ký gói VIP để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn. Nâng cấp VIP
Lời giải:
Bạn cần đăng ký gói VIP để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn. Nâng cấp VIP