JavaScript is required

Khi định phí bảo hiểm, người bảo hiểm phải đánh giá rủi ro khi áp dụng vào một đối tượng bảo hiểm theo:

A. Rủi ro gốc
B. Tình tiết rủi ro
C. Rủi ro gốc và tình tiết rủi ro
D. Nguy cơ tiềm ẩn
Trả lời:

Đáp án đúng: C


Khi định phí bảo hiểm, việc đánh giá rủi ro là một bước vô cùng quan trọng để đảm bảo mức phí phù hợp với mức độ rủi ro mà người bảo hiểm phải gánh chịu. Quá trình đánh giá này không chỉ dừng lại ở việc xem xét rủi ro cố hữu của đối tượng bảo hiểm mà còn phải tính đến các yếu tố có thể làm tăng hoặc giảm mức độ rủi ro đó. 1. **Rủi ro gốc (Inherent Risk):** Đây là rủi ro vốn có của một đối tượng bảo hiểm hoặc một hoạt động, trước khi bất kỳ biện pháp kiểm soát hay giảm thiểu nào được áp dụng. Ví dụ, rủi ro cháy của một ngôi nhà là rủi ro gốc. Rủi ro tai nạn giao thông của một chiếc xe ô tô cũng là rủi ro gốc. Rủi ro gốc cung cấp cơ sở nền tảng để bắt đầu đánh giá. 2. **Tình tiết rủi ro (Hazard):** Đây là những điều kiện hoặc hoàn cảnh cụ thể có thể làm tăng khả năng xảy ra tổn thất hoặc làm trầm trọng thêm mức độ tổn thất khi rủi ro gốc xảy ra. Tình tiết rủi ro có thể là vật chất (ví dụ: vật liệu dễ cháy trong nhà, hệ thống điện cũ), tinh thần (ví dụ: thái độ bất cẩn, thiếu ý thức phòng ngừa), hoặc đạo đức (ví dụ: hành vi gian lận). Việc đánh giá các tình tiết rủi ro giúp người bảo hiểm có cái nhìn chính xác hơn về mức độ phơi nhiễm rủi ro thực tế của từng đối tượng. Người bảo hiểm cần phải xem xét cả rủi ro gốc và các tình tiết rủi ro để đưa ra một quyết định định phí chính xác. Rủi ro gốc đặt nền tảng, còn tình tiết rủi ro điều chỉnh mức độ rủi ro đó lên hoặc xuống, từ đó ảnh hưởng trực tiếp đến mức phí bảo hiểm. Nếu chỉ đánh giá rủi ro gốc mà bỏ qua các tình tiết rủi ro, mức phí có thể không phản ánh đúng thực trạng, dẫn đến việc định phí quá thấp (người bảo hiểm chịu lỗ) hoặc quá cao (khách hàng không chấp nhận). Vì vậy, lựa chọn chính xác nhất là sự kết hợp của cả hai yếu tố này.

Câu hỏi liên quan