Hãy chọn một ý đúng nhất giải thích vì sao nạn nhân của quấy rối tình dục thường không dám tiết lộ thông tin về những hành vi này?
Trả lời:
Đáp án đúng: A
Câu hỏi này đề cập đến một vấn đề nhạy cảm và phức tạp trong xã hội, đó là lý do vì sao nạn nhân của quấy rối tình dục thường không dám lên tiếng. Có nhiều yếu tố tâm lý, xã hội và pháp lý góp phần vào sự im lặng này.
Phân tích các phương án:
* **Phương án 1: Vì xấu hổ.** Đây là một trong những lý do phổ biến và sâu sắc nhất. Nạn nhân thường cảm thấy xấu hổ, nhục nhã, bị tổn thương danh dự hoặc cho rằng mình có lỗi. Họ lo sợ bị đánh giá, bị đổ lỗi, bị kỳ thị bởi gia đình, bạn bè, đồng nghiệp hoặc thậm chí là các cơ quan chức năng. Cảm giác này khiến họ không muốn đối mặt với sự việc và thường chọn cách im lặng để tránh bị tổn thương thêm về mặt tinh thần hoặc xã hội. Đây là một rào cản tâm lý cực kỳ mạnh mẽ.
* **Phương án 2: Vì thủ phạm đe doạ họ không được tiết lộ.** Đây cũng là một lý do rất phổ biến và có sức ảnh hưởng lớn. Thủ phạm thường lợi dụng quyền lực, địa vị, hoặc sử dụng các hình thức đe dọa (từ đe dọa mất việc, bị cô lập, đến đe dọa bạo lực) để bịt miệng nạn nhân. Nạn nhân lo sợ về hậu quả tiêu cực nếu lên tiếng, đặc biệt là khi thủ phạm có quyền lực hoặc tầm ảnh hưởng lớn. Sự đe dọa này tạo ra một nỗi sợ hãi thực tế, ngăn cản việc tiết lộ thông tin.
* **Phương án 3: Vì họ cũng thích hành vi này.** Phương án này là hoàn toàn sai và mang tính đổ lỗi cho nạn nhân. Hành vi quấy rối tình dục là hành vi không mong muốn, xâm phạm đến thân thể và tinh thần của nạn nhân. Không có nạn nhân nào thích bị quấy rối. Việc đưa ra lý do này không chỉ thiếu chính xác mà còn làm trầm trọng thêm tổn thương cho nạn nhân.
* **Phương án 4: Vì họ không biết mình đang bị quấy rối tình dục.** Trong một số trường hợp, nạn nhân có thể không nhận ra ngay hành vi mình phải chịu đựng là quấy rối tình dục, đặc biệt là với các hành vi tinh vi hoặc có tính chất mơ hồ. Tuy nhiên, câu hỏi đang nói về "nạn nhân của quấy rối tình dục", ngụ ý rằng hành vi đó đã xảy ra và nạn nhân đã trải qua nó. Lý do chính để họ *không dám tiết lộ* sau khi đã trải qua hành vi này thường không phải là do thiếu nhận thức, mà là do các rào cản tâm lý và xã hội khác. Mặc dù việc thiếu nhận thức có thể là một yếu tố ban đầu, nó không phải là lý do chính khiến họ không dám lên tiếng sau khi nhận ra hoặc đã chịu đựng hành vi đó.
**Kết luận:**
Cả phương án 1 và 2 đều là những lý do rất mạnh và phổ biến. Tuy nhiên, nếu phải chọn "ý đúng nhất", thì **cảm giác xấu hổ (phương án 1)** thường là rào cản tâm lý cơ bản và phổ quát hơn, tồn tại độc lập hoặc thậm chí là nguyên nhân khiến nạn nhân dễ bị đe dọa hơn. Sự xấu hổ gắn liền với nỗi sợ bị đánh giá, bị cô lập và bị kỳ thị, điều này thường trực và ăn sâu vào tâm lý của nạn nhân trong hầu hết các trường hợp quấy rối tình dục, ngay cả khi không có lời đe dọa trực tiếp từ thủ phạm. Mối đe dọa (phương án 2) là một yếu tố bên ngoài củng cố sự im lặng, nhưng sự xấu hổ là một yếu tố nội tại và thường là nguyên nhân gốc rễ. Do đó, "Vì xấu hổ" được xem là lý do bao trùm và phổ biến nhất giải thích sự im lặng của nạn nhân.
This document contains 500 multiple-choice questions related to sex education. It was prepared by the Faculty of Information Technology at Hai Phong University.
50 câu hỏi 60 phút
Câu hỏi liên quan

CEO.29: Bộ Tài Liệu Hệ Thống Quản Trị Doanh Nghiệp

CEO.28: Bộ 100+ Tài Liệu Hướng Dẫn Xây Dựng Hệ Thống Thang, Bảng Lương

CEO.27: Bộ Tài Liệu Dành Cho StartUp - Quản Lý Doanh Nghiệp Thời Đại 4.0

CEO.26: Bộ Tài Liệu Dành Cho StartUp - Khởi Nghiệp Thời Đại 4.0

CEO.25: Bộ Tài Liệu Ứng Dụng Công Nghệ Thông Tin và Thương Mại Điện Tử Trong Kinh Doanh
