JavaScript is required

Trong chương trình IPM cần chú ý khai thác tối đa nhân tố nào

A.

A. Các nhân tố gây chết tự nhiên của sâu hại

B.

B. Sử dụng giống kháng sâu bệnh

C.

C. Tạo điều kiện cho cây sinh trưởng tốt

D.
D. Sự cân bằng sinh học trong tự nhiên
Trả lời:

Đáp án đúng: A


Chương trình IPM (Integrated Pest Management - Quản lý dịch hại tổng hợp) là một phương pháp tiếp cận quản lý dịch hại một cách bền vững, kết hợp nhiều biện pháp khác nhau để kiểm soát dịch hại, giảm thiểu tác động tiêu cực đến môi trường và sức khỏe con người. Trong chương trình IPM, việc khai thác tối đa các nhân tố gây chết tự nhiên của sâu hại là một yếu tố quan trọng. Các nhân tố này bao gồm các loài thiên địch (như ong mắt đỏ, bọ rùa, các loài nấm ký sinh, vi khuẩn, virus gây bệnh cho sâu hại), điều kiện thời tiết bất lợi, và sự cạnh tranh giữa các loài sâu hại. Việc tạo điều kiện và bảo tồn các nhân tố này giúp kiểm soát quần thể sâu hại một cách tự nhiên và bền vững, giảm sự phụ thuộc vào thuốc trừ sâu hóa học. Phương án A đúng vì nó nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sử dụng các yếu tố tự nhiên để kiểm soát sâu hại, phù hợp với nguyên tắc cơ bản của IPM. Các phương án khác chưa đầy đủ hoặc không phải là trọng tâm chính của việc khai thác tối đa trong IPM: - Phương án B: Sử dụng giống kháng sâu bệnh là một biện pháp quan trọng, nhưng không phải là *nhân tố gây chết tự nhiên* của sâu hại. - Phương án C: Tạo điều kiện cho cây sinh trưởng tốt giúp cây khỏe mạnh và có khả năng chống chịu sâu bệnh tốt hơn, nhưng nó không trực tiếp liên quan đến việc khai thác các nhân tố gây chết tự nhiên của sâu hại. - Phương án D: Sự cân bằng sinh học trong tự nhiên là mục tiêu của IPM, nhưng nó là kết quả của việc khai thác và bảo tồn các nhân tố gây chết tự nhiên, chứ không phải là nhân tố cần khai thác trực tiếp.

Câu hỏi liên quan