Cách hạn chế tốc độ phát triển tính kháng thuốc của dịch hại
Đáp án đúng: C
Để hạn chế tốc độ phát triển tính kháng thuốc của dịch hại, cần áp dụng các biện pháp quản lý dịch hại tổng hợp (IPM). IPM bao gồm nhiều biện pháp khác nhau như luân canh, sử dụng thuốc hợp lý, sử dụng giống kháng bệnh, biện pháp canh tác, biện pháp sinh học... Việc áp dụng đồng bộ các biện pháp này giúp giảm áp lực chọn lọc đối với quần thể dịch hại, từ đó làm chậm quá trình hình thành tính kháng thuốc.
Các lựa chọn khác:
- A. Chế độ luân canh hợp lý: Là một phần của IPM nhưng không phải là biện pháp duy nhất.
- B. Dùng thuốc trừ dịch hại hợp lý: Quan trọng nhưng nếu chỉ dùng thuốc, dịch hại dễ kháng thuốc hơn.
- D. Áp dụng chiến lược thay thế: Không rõ ràng và không phải là một thuật ngữ phổ biến trong quản lý dịch hại.
Câu hỏi liên quan
* Biện pháp canh tác: Bao gồm các hoạt động như luân canh cây trồng, sử dụng giống khỏe, bón phân cân đối, quản lý nước hợp lý, và vệ sinh đồng ruộng. Các biện pháp này giúp tạo môi trường không thuận lợi cho sự phát triển của dịch hại, đồng thời tăng cường sức khỏe của cây trồng.
* Phòng trừ sinh học: Sử dụng các loài thiên địch (như ong ký sinh, bọ rùa, nấm ký sinh) để kiểm soát quần thể dịch hại. Biện pháp này an toàn cho môi trường và sức khỏe con người, đồng thời giúp duy trì sự cân bằng sinh thái.
Các lựa chọn khác không phải là thành phần chủ đạo trong IPM:
* Kiểm dịch và khử trùng: Là biện pháp quan trọng để ngăn chặn sự lây lan của dịch hại từ vùng này sang vùng khác, nhưng không phải là biện pháp chủ đạo trong việc kiểm soát dịch hại tại chỗ.
* Biện pháp sử dụng giống kháng và hóa học: Giống kháng là một phần của IPM, nhưng việc lạm dụng thuốc hóa học có thể gây ra nhiều tác động tiêu cực (kháng thuốc, ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến sức khỏe). IPM ưu tiên sử dụng thuốc hóa học một cách hợp lý và có kiểm soát.
* Biện pháp thủ công – cơ học: Có thể hiệu quả trong một số trường hợp, nhưng thường tốn công sức và khó áp dụng trên diện rộng.
Phương án A, B và C đều đúng nhưng chưa đầy đủ. Phương án D bao gồm tất cả các ý trên và đưa ra một định nghĩa đầy đủ hơn về kỹ thuật mùa vụ.
* A. Biện pháp canh tác của nông dân và lịch sử vùng đất canh tác có liên quan đến dịch hại: Các biện pháp canh tác (ví dụ: luân canh, xen canh, bón phân hợp lý, làm đất) ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe cây trồng và khả năng chống chịu sâu bệnh. Lịch sử vùng đất (ví dụ: tiền sử sử dụng thuốc bảo vệ thực vật, loại cây trồng trước đó) cũng ảnh hưởng đến thành phần và mật độ sâu bệnh hại, từ đó ảnh hưởng đến sức khỏe cây trồng.
* B. Môi trường sinh thái tự nhiên bao gồm các trở ngại do điều kiện đất, nước…: Môi trường sinh thái tự nhiên, đặc biệt là các yếu tố đất, nước, ánh sáng, nhiệt độ, độ ẩm, có vai trò quan trọng trong việc cung cấp các điều kiện cần thiết cho sự sinh trưởng và phát triển của cây trồng. Các trở ngại từ môi trường (ví dụ: ngập úng, khô hạn, đất phèn, đất mặn) có thể gây stress cho cây trồng và làm suy yếu sức khỏe.
* C. Nông dược và các biện pháp quản lý dịch hại khác: Nông dược và các biện pháp quản lý dịch hại (ví dụ: sử dụng thiên địch, biện pháp sinh học) là các công cụ quan trọng để kiểm soát sâu bệnh hại và bảo vệ sức khỏe cây trồng. Tuy nhiên, việc lạm dụng nông dược có thể gây hại cho môi trường và sức khỏe con người.
* D. Cường lực cây con, các nhân tố vô sinh và hữu sinh của môi trường: Cường lực cây con (sức khỏe ban đầu của cây) và các nhân tố vô sinh (ánh sáng, nhiệt độ, độ ẩm, dinh dưỡng,...) và hữu sinh (vi sinh vật, côn trùng,...) của môi trường đều có vai trò quan trọng trong việc duy trì sức khỏe cây trồng. Đây là các yếu tố then chốt.
Như vậy, trong các yếu tố trên, việc sử dụng nông dược và các biện pháp quản lý dịch hại khác (C) đóng vai trò thứ yếu hơn so với các yếu tố còn lại trong việc duy trì sức khỏe cây trồng một cách bền vững. Các yếu tố A, B, và D ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng sinh trưởng và phát triển của cây, cũng như khả năng chống chịu với sâu bệnh hại. Việc sử dụng nông dược chỉ là một biện pháp tạm thời để giải quyết vấn đề, và không phải là yếu tố quyết định sức khỏe lâu dài của cây trồng.
IPM (Integrated Pest Management - Quản lý dịch hại tổng hợp) là một phương pháp tiếp cận toàn diện để kiểm soát dịch hại, tập trung vào việc phòng ngừa và giảm thiểu tác động tiêu cực đến môi trường, sức khỏe con người và kinh tế. Việc lựa chọn chiến thuật áp dụng IPM cần dựa trên nhiều tiêu chí khác nhau, bao gồm:
- Ít rủi ro nhất cho sức khỏe con người và sinh vật không phải là đối tượng: Ưu tiên các biện pháp an toàn, không gây hại cho sức khỏe con người và các loài sinh vật có lợi khác.
- Ít phá vỡ các biện pháp kiểm soát tự nhiên: Hạn chế sử dụng các biện pháp có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến các cơ chế kiểm soát dịch hại tự nhiên trong hệ sinh thái.
- Phù hợp, dễ thực hiện, an toàn và hiệu quả kinh tế và kỹ thuật ngắn hạn và dài hạn: Chiến thuật IPM cần phải khả thi về mặt kỹ thuật, kinh tế, an toàn và mang lại hiệu quả lâu dài.
Tuy nhiên, việc lựa chọn chiến thuật IPM không nên chỉ dựa vào khả năng cho hiệu quả tức thời để dập dịch hoặc ngăn chặn sự bộc phát của dịch hại. Mặc dù hiệu quả nhanh chóng là quan trọng trong một số trường hợp khẩn cấp, nhưng cần xem xét các tác động dài hạn và tiềm ẩn của các biện pháp này đến hệ sinh thái và sức khỏe cộng đồng. Việc quá tập trung vào hiệu quả tức thời có thể dẫn đến việc sử dụng các biện pháp mạnh, gây hại cho môi trường và tạo ra các vấn đề dịch hại khác trong tương lai.
IPM (Integrated Pest Management - Quản lý dịch hại tổng hợp) là một phương pháp tiếp cận quản lý dịch hại tập trung vào việc phòng ngừa dịch hại và kiểm soát chúng bằng cách sử dụng nhiều phương pháp khác nhau, bao gồm:
- Biện pháp canh tác: Luân canh cây trồng, sử dụng giống kháng bệnh, vệ sinh đồng ruộng,...
- Biện pháp sinh học: Sử dụng thiên địch (ong mắt, bọ rùa,...) để kiểm soát dịch hại.
- Sử dụng thuốc bảo vệ thực vật hợp lý: Chỉ sử dụng khi thật sự cần thiết và tuân thủ đúng liều lượng, cách ly.
Trong các biện pháp trên, việc tối đa hóa các yếu tố kiểm soát tự nhiên (thiên địch, điều kiện thời tiết bất lợi cho dịch hại,...) là ưu tiên hàng đầu. Điều này có nghĩa là chúng ta cần tạo điều kiện thuận lợi cho thiên địch phát triển và gây hại cho dịch hại, đồng thời thay đổi môi trường sống của dịch hại để chúng không thể tồn tại và phát triển được.
Như vậy, đáp án C là phù hợp nhất vì nó nhấn mạnh vào việc thay đổi môi trường để bất lợi cho dịch hại và tăng cường vai trò của các tác nhân chọn lọc tự nhiên, là những yếu tố kiểm soát dịch hại một cách tự nhiên và bền vững nhất.

Bộ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Trí Tuệ Nhân Tạo Và Học Máy

Bộ 120+ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Hệ Thống Thông Tin

Bộ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Mạng Máy Tính Và Truyền Thông

Bộ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Kiểm Toán

Bộ 370+ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Kế Toán Doanh Nghiệp

Bộ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Quản Trị Thương Hiệu
ĐĂNG KÝ GÓI THI VIP
- Truy cập hơn 100K đề thi thử và chính thức các năm
- 2M câu hỏi theo các mức độ: Nhận biết – Thông hiểu – Vận dụng
- Học nhanh với 10K Flashcard Tiếng Anh theo bộ sách và chủ đề
- Đầy đủ: Mầm non – Phổ thông (K12) – Đại học – Người đi làm
- Tải toàn bộ tài liệu trên TaiLieu.VN
- Loại bỏ quảng cáo để tăng khả năng tập trung ôn luyện
- Tặng 15 ngày khi đăng ký gói 3 tháng, 30 ngày với gói 6 tháng và 60 ngày với gói 12 tháng.