JavaScript is required

Một quy tắc cũng khá quan trọng trong bảo hiểm hàng hóa xuất nhập khẩu là, một khi đã có tai nạn, rủi ro và có tổn thất thì:

A. người được bảo hiểm phải cùng chia sẻ, gánh vác tổn thất với người bảo hiểm
B. người được bảo hiểm không được trút hết trách nhiệm cho người bảo hiểm
C. người được bảo hiểm phải dồn hết trách nhiệm cho công ty bảo hiểm xử lý
D. người được bảo hiểm không can thiệp vào mọi việc xử lý của người bảo hiểm
Trả lời:

Đáp án đúng: B


Trong lĩnh vực bảo hiểm hàng hóa xuất nhập khẩu, sau khi một tai nạn, rủi ro xảy ra và dẫn đến tổn thất, người được bảo hiểm không thể hoàn toàn giao phó tất cả trách nhiệm cho công ty bảo hiểm. Đây là một nguyên tắc quan trọng nhằm đảm bảo sự minh bạch, giảm thiểu thiệt hại và tuân thủ các điều khoản hợp đồng. * **Phân tích phương án 2 (đáp án đúng): "người được bảo hiểm không được trút hết trách nhiệm cho người bảo hiểm"** * Sau khi xảy ra tổn thất, người được bảo hiểm vẫn có những nghĩa vụ và trách nhiệm cụ thể. Các nghĩa vụ này bao gồm: * **Nghĩa vụ hạn chế tổn thất:** Người được bảo hiểm phải thực hiện mọi biện pháp hợp lý để ngăn ngừa hoặc giảm thiểu tổn thất có thể phát sinh thêm từ rủi ro đã xảy ra. Ví dụ, nếu hàng hóa bị ướt, người được bảo hiểm phải tìm cách che chắn, di dời hoặc xử lý để tránh hư hỏng nặng hơn. * **Nghĩa vụ thông báo:** Kịp thời thông báo cho người bảo hiểm về sự kiện tổn thất để họ có thể tiến hành giám định và xử lý bồi thường. * **Nghĩa vụ hợp tác:** Cung cấp đầy đủ tài liệu, chứng cứ liên quan đến tổn thất, tạo điều kiện cho người giám định thực hiện công việc và hợp tác trong quá trình giải quyết khiếu nại. * Nếu người được bảo hiểm "trút hết trách nhiệm", không thực hiện các nghĩa vụ này, có thể ảnh hưởng đến quyền lợi bồi thường hoặc thậm chí bị từ chối bồi thường một phần hoặc toàn bộ. * **Phân tích phương án 1: "người được bảo hiểm phải cùng chia sẻ, gánh vác tổn thất với người bảo hiểm"** * Phương án này có thể gây hiểu lầm. Bảo hiểm có mục đích chính là chuyển giao rủi ro và bồi thường tổn thất cho người được bảo hiểm. Tuy nhiên, việc "cùng chia sẻ, gánh vác" ở đây không phải lúc nào cũng mang nghĩa tài chính ngang bằng mà thường thể hiện qua việc người được bảo hiểm chấp nhận mức miễn thường (deductible) hoặc có trách nhiệm trong việc quản lý và hạn chế tổn thất, hợp tác với người bảo hiểm. So với phương án 2, phương án này diễn đạt không rõ ràng bằng và có thể gây hiểu sai về trách nhiệm tài chính của người được bảo hiểm sau khi đã mua bảo hiểm. * **Phân tích phương án 3: "người được bảo hiểm phải dồn hết trách nhiệm cho công ty bảo hiểm xử lý"** * Đây là một quan điểm sai lầm. Như đã giải thích ở phương án 2, người được bảo hiểm vẫn có những trách nhiệm quan trọng sau khi tổn thất xảy ra. Việc "dồn hết trách nhiệm" thể hiện sự thiếu hợp tác và không tuân thủ các nghĩa vụ được quy định trong hợp đồng bảo hiểm và luật pháp liên quan. * **Phân tích phương án 4: "người được bảo hiểm không can thiệp vào mọi việc xử lý của người bảo hiểm"** * Phương án này cũng không chính xác. Mặc dù người bảo hiểm có vai trò chính trong việc giám định và xử lý bồi thường, nhưng người được bảo hiểm không thể hoàn toàn không can thiệp. Ngược lại, họ phải tích cực cung cấp thông tin, hỗ trợ quá trình giám định, và đảm bảo quyền lợi của mình được giải quyết một cách công bằng. Sự "không can thiệp" có thể dẫn đến việc thiếu thông tin cần thiết hoặc bỏ lỡ cơ hội bảo vệ quyền lợi của mình. **Kết luận:** Phương án 2 là chính xác nhất vì nó phản ánh đúng nguyên tắc về trách nhiệm của người được bảo hiểm trong việc hợp tác, hạn chế tổn thất và không được bỏ mặc hoàn toàn trách nhiệm cho người bảo hiểm sau khi sự kiện bảo hiểm xảy ra.

Câu hỏi liên quan