Trả lời:
Đáp án đúng:
Câu hỏi này liên quan đến công thức tính điều kiện bền (hay còn gọi là điều kiện cứng) trong thanh chịu xoắn thuần túy. Công thức này đảm bảo rằng ứng suất tiếp lớn nhất trong thanh không vượt quá ứng suất tiếp cho phép của vật liệu.
Trong trường hợp xoắn thuần túy, ứng suất tiếp lớn nhất (\(\tau_{max}\)) xuất hiện trên bề mặt ngoài của thanh và được tính bằng công thức:
\(\tau_{max} = \frac{M_x}{W_p} \leq [\tau]\)
Trong đó:
* \(M_x\) là mô-men xoắn tác dụng lên thanh.
* \(W_p\) là mô-men chống xoắn cực.
* \[\tau] là ứng suất tiếp cho phép của vật liệu.
Như vậy, điều kiện cứng (bền) cho thanh chịu xoắn thuần túy là ứng suất tiếp lớn nhất phải nhỏ hơn hoặc bằng ứng suất tiếp cho phép.