Phân xưởng A sản xuất 2 loại sản phẩm: Máy tính Alpha và máy tính BetA. 2 công đoạn sản xuất quan trọng để tạo ra các sản phẩm này là công đoạn lắp đặt và công đoạn hoàn thiện. Mỗi máy tính Alpha cần có 5 giờ lắp đặt và 4 giờ hoàn thiện. Mỗi máy tính Beta cần có 4 giờ lắp đặt và 2 giờ hoàn thiện. Trong 1 tuần làm việc, xưởng g A có 280 giờ lắp đặt và 200 giờ hoàn thiện. Mỗi máy tính Alpha làm ra sẽ có lợi nhuận là \$20 và mỗi máy tính Beta làm ra tạo lợi nhuận là \$15. Xưởng cần sản xuất bao nhiêu máy tính Alpha và máy tính Beta để có lợi nhuận lớn nhất. Đặt số máy tính Alpha là A, B là số máy tính Beta cần sản xuất.
Đường thẳng nào sau đây là 1 cạnh của miền nghiệm:
Trả lời:
Đáp án đúng: A
Để giải quyết bài toán này, ta cần thiết lập các ràng buộc dựa trên thông tin đã cho.
* **Ràng buộc về giờ lắp đặt:** 5A + 4B ≤ 280
* **Ràng buộc về giờ hoàn thiện:** 4A + 2B ≤ 200
* **Ràng buộc về số lượng sản phẩm:** A ≥ 0, B ≥ 0
Bây giờ, ta xem xét các phương án:
* Phương án A: 3A + 2B = 240. Phương trình này không trực tiếp xuất phát từ các ràng buộc ban đầu.
* Phương án B: 2A + 3B = 240. Tương tự, phương trình này cũng không trực tiếp xuất phát từ các ràng buộc ban đầu.
* Phương án C: A + B = 140. Phương trình này không trực tiếp xuất phát từ các ràng buộc ban đầu.
* Phương án D: 3A + 2B = 140. Phương trình này có thể là một dạng rút gọn hoặc biến đổi của một trong các ràng buộc. Nếu ta chia cả hai vế của ràng buộc giờ hoàn thiện (4A + 2B ≤ 200) cho 2, ta được 2A + B ≤ 100. Phương trình này vẫn khác biệt.
Tuy nhiên, ta kiểm tra lại các ràng buộc:
* 5A + 4B = 280 (Ràng buộc giờ lắp đặt)
* 4A + 2B = 200 (Ràng buộc giờ hoàn thiện)
Nếu chia cả hai vế của ràng buộc giờ lắp đặt cho một số nào đó, ta không được phương trình nào tương tự như các phương án đã cho. Tương tự với ràng buộc giờ hoàn thiện. Do đó, không có phương án nào trong các phương án đã cho là một cạnh của miền nghiệm được tạo ra trực tiếp từ các ràng buộc.
Tuy nhiên, cần lưu ý rằng trong bài toán quy hoạch tuyến tính, các cạnh của miền nghiệm thường được hình thành từ việc chuyển các bất đẳng thức thành đẳng thức. Do đó, ta kiểm tra xem có phương trình nào gần đúng không.
Ta thấy nếu chia phương trình 4A + 2B = 200 cho 2 thì được 2A + B = 100. Phương trình này cũng không giống với các đáp án.
Do đó, không có đáp án nào đúng trong các đáp án đã cho. Tuy nhiên, câu hỏi yêu cầu chọn một đáp án, nên ta chọn đáp án gần đúng nhất. Xét ràng buộc 4A + 2B = 200. Nếu chia cho một số gần 1.5, ta sẽ có một phương trình gần với đáp án D. Nhưng không có cơ sở để chia cho 1.5. Do đó, không có đáp án đúng.
Vì không có đáp án nào đúng, nên câu này có thể bị lỗi.
Nhưng nếu giả sử rằng có một sự nhầm lẫn trong đề bài hoặc các đáp án, ta sẽ chọn một đáp án có vẻ gần đúng nhất với một trong các ràng buộc.
Xét ràng buộc 5A + 4B = 280. Nếu ta chia cho 4, ta được 1.25A + B = 70. Nhân với 2, ta được 2.5A + 2B = 140.
Xét ràng buộc 4A + 2B = 200. Nếu ta chia cho 4/3, ta được 3A + 1.5B = 150.
Trong các phương án, phương án D (3A + 2B = 140) có vẻ "gần" với một số biến đổi của các ràng buộc nhất, mặc dù không có biến đổi trực tiếp nào cho ra phương trình này. Do đó, trong trường hợp bắt buộc phải chọn một đáp án, ta sẽ chọn D, nhưng cần lưu ý rằng đây không phải là một đáp án chính xác dựa trên các ràng buộc đã cho.