JavaScript is required

Trường hợp nào Điều dưỡng không cần mang khẩu trang y tế

undefined.

Dự kiến sẽ bị bắn máu dịch tiết vào mặt mũi trong chăm sóc người bệnh.

A.

Khi làm việc trong khu phẫu thuật hoặc trong các khu vực đòi hỏi vô khuẩn khác.

B.

Khi chăm sóc người bệnh có nghi ngờ hoặc mắc nhiễm khuẩn huyết

C.

NVYT đang có bệnh đường hô hấp.

Trả lời:

Đáp án đúng: A


Câu hỏi yêu cầu xác định trường hợp mà Điều dưỡng không cần mang khẩu trang y tế. Khẩu trang y tế được sử dụng để ngăn ngừa sự lây lan của vi sinh vật, bảo vệ người đeo khỏi các giọt bắn và tiếp xúc với chất tiết, đồng thời bảo vệ người khác khỏi các giọt bắn từ người đeo. Các trường hợp cần mang khẩu trang thường bao gồm: 1. **Nguy cơ tiếp xúc với máu, dịch cơ thể, chất tiết, chất nôn, nước tiểu, phân:** Đây là lý do chính để mang khẩu trang khi chăm sóc bệnh nhân có khả năng tiết ra các chất này. Phương án A (Dự kiến sẽ bị bắn máu dịch tiết vào mặt mũi) mô tả rõ ràng tình huống này, do đó cần mang khẩu trang. 2. **Tiếp xúc với bệnh nhân có triệu chứng hô hấp:** Nhân viên y tế có bệnh đường hô hấp cần mang khẩu trang để bảo vệ bệnh nhân và môi trường. Ngược lại, nếu nhân viên y tế KHÔNG có bệnh đường hô hấp và không có nguy cơ phơi nhiễm, thì có thể không cần mang trong một số tình huống. Tuy nhiên, phương án D (NVYT có bệnh đường hô hấp) mô tả trường hợp CẦN mang. 3. **Thực hiện các thủ thuật có khả năng tạo ra giọt bắn hoặc tia bắn:** Tương tự như phương án A, các thủ thuật y tế có thể gây bắn dịch tiết. 4. **Chăm sóc bệnh nhân nghi ngờ hoặc mắc các bệnh lây nhiễm qua đường hô hấp hoặc tiếp xúc:** Phương án C (Chăm sóc người bệnh nghi ngờ nhiễm khuẩn huyết) ngụ ý có nguy cơ lây nhiễm, do đó cần mang khẩu trang để phòng ngừa. 5. **Làm việc trong môi trường vô khuẩn cao:** Các khu vực như phòng phẫu thuật, phòng hồi sức tích cực (ICU) yêu cầu mức độ vô khuẩn cao để ngăn ngừa nhiễm khuẩn bệnh viện. Việc mang khẩu trang ở đây là để ngăn chặn vi sinh vật từ đường hô hấp của nhân viên y tế phát tán ra môi trường vô khuẩn, bảo vệ bệnh nhân và quy trình vô khuẩn. Phương án B (làm việc trong khu phẫu thuật hoặc các khu vực đòi hỏi vô khuẩn khác) mô tả tình huống này. Xem xét các phương án: * **A. Dự kiến sẽ bị bắn máu dịch tiết vào mặt mũi:** Rõ ràng cần mang khẩu trang để bảo vệ. * **B. Làm việc trong khu phẫu thuật hoặc trong các khu vực đòi hỏi vô khuẩn khác:** Cần mang khẩu trang để duy trì vô khuẩn. * **C. Chăm sóc người bệnh nghi ngờ nhiễm khuẩn huyết:** Cần mang khẩu trang để phòng ngừa lây nhiễm. * **D. NVYT có bệnh đường hô hấp:** Cần mang khẩu trang để bảo vệ người bệnh. Câu hỏi hỏi về trường hợp KHÔNG cần mang. Dựa trên các quy định chung, tất cả các phương án A, B, C, D đều mô tả những tình huống mà điều dưỡng CẦN mang khẩu trang. Tuy nhiên, nếu câu hỏi có một đáp án đúng duy nhất là "không cần mang", thì cần xem xét các tình huống ít cần thiết nhất hoặc có thể có ngoại lệ. Trong các tình huống được liệt kê: * A, C, D đều có nguy cơ lây nhiễm trực tiếp hoặc lây bệnh cho người khác rõ ràng. * B (khu vực vô khuẩn) là trường hợp cần để duy trì vô khuẩn. Tuy nhiên, có thể có cách hiểu hẹp rằng không phải mọi vai trò trong khu phẫu thuật đều yêu cầu mang khẩu trang mọi lúc (ví dụ: nhân viên hành chính làm việc ở khu vực văn phòng của khoa phẫu thuật, không tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân hoặc khu vực vô khuẩn). Nhưng cách diễn đạt "làm việc trong khu phẫu thuật" thường bao hàm cả việc có mặt trong khu vực đó. Trong bối cảnh một câu hỏi trắc nghiệm, nếu các phương án A, C, D đều là những trường hợp KHÔNG THỂ thiếu khẩu trang, thì phương án B có thể là câu trả lời đúng nếu có một cách hiểu là "có thể không cần tùy thuộc vào vai trò cụ thể". Tuy nhiên, theo quy định y tế phổ biến, việc mang khẩu trang trong khu vực phẫu thuật là bắt buộc. Nếu phải chọn một trường hợp KHÔNG cần, và dựa trên mục đích chính của khẩu trang y tế là ngăn giọt bắn và dịch tiết, thì các trường hợp A và C là ưu tiên hàng đầu. Trường hợp D là để bảo vệ người bệnh. Trường hợp B là để bảo vệ môi trường vô khuẩn. Tuy nhiên, theo các hướng dẫn kiểm soát nhiễm khuẩn, điều dưỡng chỉ cần mang khẩu trang y tế khi có khả năng tiếp xúc với máu, dịch cơ thể, chất tiết, chất nôn, hoặc khi thực hiện các thủ thuật có nguy cơ bắn các chất này, hoặc khi chăm sóc bệnh nhân có triệu chứng hô hấp. Xét lại các phương án: - A: Có khả năng tiếp xúc với dịch tiết. - C: Có khả năng lây nhiễm từ người bệnh. - D: Bản thân có bệnh đường hô hấp (nguy cơ lây cho người bệnh). - B: Môi trường vô khuẩn. Nếu ta xét đến việc KHÔNG có nguy cơ phơi nhiễm, thì có lẽ đó là trường hợp duy nhất KHÔNG cần mang. Trong các phương án, A, C, D đều có nguy cơ. B là để duy trì vô khuẩn, nhưng nếu điều dưỡng chỉ làm việc ở khu vực hành chính của khoa phẫu thuật, không tiếp xúc trực tiếp, thì có thể không cần. Tuy nhiên, đây là một cách hiểu rất hẹp và không phản ánh đúng quy định chung. Trong đa số các trường hợp, tất cả các phương án A, B, C, D đều yêu cầu điều dưỡng mang khẩu trang. Tuy nhiên, nếu phải chọn một đáp án mà có thể KHÔNG cần mang trong một số tình huống cụ thể, thì có thể là phương án B, dựa trên việc không phải mọi vai trò trong khu vực phẫu thuật đều cần mang khẩu trang liên tục. Nhưng đây là một diễn giải gây tranh cãi. Nếu giả định rằng câu hỏi dựa trên một quy định cụ thể mà ở đó có một trường hợp ngoại lệ, thì ta cần tìm trường hợp đó. Tuy nhiên, theo kiến thức y khoa chung, các trường hợp A, B, C, D đều là những trường hợp cần mang khẩu trang. Có thể câu hỏi muốn nhấn mạnh vào việc KHÔNG CÓ NGUY CƠ LÂY NHIỄM TỪ BỆNH NHÂN. Trong trường hợp B (khu vực vô khuẩn), mục đích là bảo vệ môi trường, không nhất thiết là bảo vệ bản thân khỏi bệnh nhân. Tuy nhiên, việc mang khẩu trang vẫn là cần thiết. Nếu câu hỏi là về việc KHÔNG CẦN THIẾT, thì ta tìm trường hợp mà việc mang khẩu trang không mang lại lợi ích gì đáng kể hoặc không có nguy cơ. Tuy nhiên, trong các tình huống y tế, khẩu trang y tế thường có nhiều vai trò. Tuy nhiên, có một cách hiểu khác: - A, C, D: liên quan trực tiếp đến nguy cơ lây nhiễm từ người bệnh hoặc lây nhiễm cho người bệnh. - B: liên quan đến việc duy trì vô khuẩn. Trong một số trường hợp, nhân viên y tế không trực tiếp tham gia vào quy trình phẫu thuật có thể không cần mang khẩu trang liên tục. Do đó, nếu phải chọn một trường hợp mà có thể không cần mang, thì B là ứng cử viên khả dĩ nhất, dựa trên khả năng có những vai trò không yêu cầu mang khẩu trang liên tục trong khu vực phẫu thuật. Tuy nhiên, điều này cần được xem xét cẩn thận vì nhiều quy định yêu cầu tất cả nhân viên trong khu vực phẫu thuật phải mang khẩu trang. Giả sử câu hỏi này đang tìm trường hợp ít có nguy cơ lây nhiễm trực tiếp từ người bệnh hoặc nguy cơ lây bệnh cho người bệnh, thì phương án B (duy trì vô khuẩn) có thể được coi là khác biệt nhất, mặc dù vẫn cần mang. Nhưng nếu chọn trường hợp KHÔNG cần, thì có lẽ B là trường hợp có thể có ngoại lệ tùy thuộc vào vai trò cụ thể.

Câu hỏi liên quan