JavaScript is required

Sự thiếu hụt dopamine trong bệnh Parkinson không sinh ra hệ quả nào sau đây:

A.

Ức chế của GABA lên thể nhạt trong và phần lưới của liềm đen tăng thêm

B.

Thụ thể D1 không còn bị kích thích nữa

C.

Tăng sự ức chế của GABA lên thể nhạt ngoài

D.

Thụ thể D2 ở nhân vỏ hến không còn bị ức chế

Trả lời:

Đáp án đúng: A


Trong bệnh Parkinson, sự thiếu hụt dopamine ảnh hưởng đến cả hai con đường vận động trực tiếp và gián tiếp. - Con đường trực tiếp (D1): Dopamine kích thích thụ thể D1 ở nhân sọc, dẫn đến kích thích thể nhạt trong và phần lưới của liềm đen, từ đó giảm ức chế lên đồi thị và tăng vận động. Khi thiếu dopamine, thụ thể D1 không còn được kích thích, làm giảm hoạt động của con đường này. - Con đường gián tiếp (D2): Dopamine ức chế thụ thể D2 ở nhân sọc, dẫn đến giảm ức chế lên thể nhạt ngoài, từ đó làm tăng ức chế lên nhân dưới đồi và cuối cùng làm tăng ức chế lên thể nhạt trong và phần lưới của liềm đen. Khi thiếu dopamine, thụ thể D2 ở nhân sọc không còn bị ức chế, làm tăng hoạt động của con đường này. Do đó, các hệ quả của thiếu hụt dopamine bao gồm: thụ thể D1 không còn bị kích thích (2), thụ thể D2 ở nhân vỏ hến không còn bị ức chế (4). Tăng sự ức chế của GABA lên thể nhạt ngoài (3) cũng là hệ quả của con đường gián tiếp hoạt động quá mức. Phương án (1) sai vì khi thiếu dopamine, con đường trực tiếp bị suy giảm, dẫn đến giảm ức chế lên thể nhạt trong và phần lưới của liềm đen, chứ không phải tăng thêm.

Câu hỏi liên quan