JavaScript is required

Để tính độ võng và độ vồng của dầm bê tông chịu uốn, độ cứng của dầm được xem xét như thế nào?

A.

Độ cứng của của tiết diện nguyên: EcIg

B.

Độ cứng của tiết diện tính đổi: EcItd

C.

Độ cứng của tiết diện nguyên không đàn hồi: 0,85EcIg

D.

Độ cứng của mặt cắt có hiệu: EcIe (trong đó Ie ≤ Ig)

Trả lời:

Đáp án đúng: A


Trong tính toán độ võng và độ vồng của dầm bê tông chịu uốn, việc xác định độ cứng phù hợp là rất quan trọng để đảm bảo kết quả chính xác. Các phương án đưa ra các cách tiếp cận khác nhau để xác định độ cứng này: * **Phương án A:** Sử dụng độ cứng của tiết diện nguyên `EcIg`. Đây là cách tính đơn giản nhất, nhưng nó bỏ qua ảnh hưởng của sự nứt nẻ trong bê tông chịu kéo, dẫn đến độ võng tính toán nhỏ hơn thực tế. * **Phương án B:** Sử dụng độ cứng của tiết diện tính đổi `EcItd`. Phương pháp này có tính đến sự khác biệt về mô đun đàn hồi giữa bê tông và cốt thép, tuy nhiên, nó vẫn chưa xét đến ảnh hưởng của nứt nẻ. * **Phương án C:** Sử dụng độ cứng của tiết diện nguyên không đàn hồi `0,85EcIg`. Phương án này có giảm độ cứng so với tiết diện nguyên, nhưng vẫn chưa đủ để phản ánh chính xác độ suy giảm độ cứng do nứt nẻ. * **Phương án D:** Sử dụng độ cứng của mặt cắt có hiệu `EcIe` (trong đó `Ie ≤ Ig`). Đây là phương pháp chính xác nhất, được quy định trong các tiêu chuẩn thiết kế. `Ie` là mô men quán tính có hiệu, được tính toán dựa trên mức độ nứt nẻ của bê tông. Giá trị `Ie` luôn nhỏ hơn hoặc bằng `Ig` (mô men quán tính của tiết diện nguyên), phản ánh sự suy giảm độ cứng do nứt nẻ. Công thức tính `Ie` có dạng `Ie = (Mcr/Ma)^3 * Ig + [1 - (Mcr/Ma)^3] * Icr` trong đó `Mcr` là mô men gây nứt, `Ma` là mô men lớn nhất tác dụng lên dầm, `Ig` là mô men quán tính của tiết diện nguyên và `Icr` là mô men quán tính của tiết diện đã nứt. Vì vậy, phương án D là đáp án đúng nhất vì nó sử dụng độ cứng hiệu quả, có xét đến ảnh hưởng của nứt nẻ đến độ cứng của dầm, đảm bảo tính chính xác trong tính toán độ võng và độ vồng.

Câu hỏi liên quan