Chọn một khẳng định nào sau đây là đúng nhất khi nói về các phụ thuộc hàm gia tăng:
Đáp án đúng: A
Phụ thuộc hàm gia tăng (Augmentation Rule) phát biểu rằng: Nếu A -> B là một phụ thuộc hàm, thì AC -> BC cũng là một phụ thuộc hàm, với C là một tập hợp các thuộc tính bất kỳ. Điều này có nghĩa là ta có thể mở rộng cả hai vế của phụ thuộc hàm bằng cùng một tập thuộc tính mà phụ thuộc hàm vẫn đúng.
Phân tích các đáp án:
- Đáp án A: Đúng theo định nghĩa phụ thuộc hàm gia tăng
- Đáp án B: Sai, đây là quy tắc hợp nhất (union rule).
- Đáp án C: Sai, vế AC --> B là sai.
- Đáp án D: Sai, có thể mở rộng cả hai vế.
Vậy đáp án đúng nhất là A.
Câu hỏi liên quan
Tập tương đương (equivalent sets) trong lý thuyết phụ thuộc hàm (functional dependency) dùng để chỉ hai tập phụ thuộc hàm F và G sao cho F có thể suy diễn ra G (F logically implies G) và ngược lại, G có thể suy diễn ra F (G logically implies F). Điều này có nghĩa là mọi phụ thuộc hàm có trong F đều có thể suy ra từ G, và mọi phụ thuộc hàm có trong G đều có thể suy ra từ F. Điều này đảm bảo rằng hai tập phụ thuộc hàm này về mặt logic là tương đương nhau, và có thể thay thế cho nhau trong nhiều ngữ cảnh mà không làm thay đổi ý nghĩa của các ràng buộc dữ liệu.
Phân tích các lựa chọn:
- A. Tập G là tập con của F: Đây không phải là định nghĩa của tập tương đương. Hai tập tương đương không nhất thiết phải là tập con của nhau.
- B. Các phụ thuộc của G là các phụ thuộc của F: Điều này đúng một phần, nhưng chưa đủ. Tập tương đương yêu cầu cả hai chiều: G suy ra F và F suy ra G.
- C. Các phụ thuộc của F được suy dẫn logic từ G và các phụ thuộc của G được suy dẫn logic từ F: Đây chính xác là định nghĩa của tập tương đương.
- D. Các phụ thuộc của F cũng là các phụ thuộc của G và ngược lại: Điều này có nghĩa là F và G chứa chính xác cùng một tập các phụ thuộc hàm, nhưng khái niệm tương đương rộng hơn, vì nó chỉ yêu cầu khả năng suy dẫn logic lẫn nhau, không nhất thiết phải giống hệt nhau.
Vậy, đáp án đúng nhất là C.
Xét phương án A. AC:
Từ AC, ta có thể suy ra:
- A → GD (theo F)
- Không thể suy ra B hoặc E.
=> AC không phải là khóa.
Xét phương án B. ACE:
- Từ ACE, ta có thể suy ra:
- A → GD (theo F)
Vậy ACE → ACEGD. Không thể suy ra B
=> ACE không phải là khóa
Xét phương án C. AC:
Từ AC, ta có thể suy ra:
- A → GD (theo F)
- Không thể suy ra B hoặc E.
=> AC không phải là khóa.
Xét phương án D. AB:
Từ AB, ta có thể suy ra:
- B → C (theo F)
- C → B (theo F), cái này không giúp ta có thêm thông tin
- A → GD (theo F)
Vậy AB → ABCGD. Không thể suy ra E.
=> AB không phải là khóa.
Tuy nhiên, nếu xét tập thuộc tính AE, ta có:
- A → GD
Vậy AE → AEGD. Cũng không suy ra được B và C
Xét tập thuộc tính BE, ta có:
- B --> C
Vậy BE --> BCE. Cũng không suy ra được A, D, G
Xét tập thuộc tính CE, ta có:
- C --> B
Vậy CE --> BCE. Cũng không suy ra được A, D, G
Xét tập thuộc tính ABCDEG, ta có:
ABCDEG --> ABCDEG (trivial)
Như vậy, không có đáp án nào trong các phương án trên là khóa của quan hệ. Bài toán bị thiếu dữ kiện để có thể xác định một khóa duy nhất. Cần có thêm thông tin về quan hệ hoặc các phụ thuộc hàm để xác định chính xác.
Khẳng định đúng nhất là A. Khi thực hiện các phép lưu trữ trên các quan hệ chưa được chuẩn hoá thường xuất hiện dị thường thông tin.
- Phương án A đúng: Chuẩn hóa cơ sở dữ liệu là quá trình tổ chức dữ liệu trong một cơ sở dữ liệu để giảm thiểu sự dư thừa và phụ thuộc dữ liệu. Khi các quan hệ (bảng) chưa được chuẩn hóa (ví dụ, chứa các nhóm lặp lại, phụ thuộc hàm không đầy đủ), việc thực hiện các thao tác lưu trữ (thêm, sửa, xóa) có thể dẫn đến các dị thường (anomalies) như dị thường chèn (insertion anomaly), dị thường xóa (deletion anomaly), và dị thường cập nhật (update anomaly).
- Phương án B sai: Dữ liệu trong các quan hệ có thể đảm bảo tính toàn vẹn nếu được thiết kế và ràng buộc phù hợp. Tính toàn vẹn dữ liệu không tự động bị phá vỡ chỉ vì quan hệ chưa được chuẩn hóa, mà do các thao tác cập nhật không nhất quán trên dữ liệu dư thừa.
- Phương án C sai: Không phải lúc nào dữ liệu lưu trữ cũng có sự dư thừa và không nhất quán. Điều này chỉ xảy ra khi cấu trúc dữ liệu không được thiết kế tốt, đặc biệt là khi chưa chuẩn hóa.
- Phương án D sai: Dị thường thông tin chủ yếu xuất hiện khi thực hiện các thao tác lưu trữ (thêm, sửa, xóa) dữ liệu, chứ không phải khi truy vấn. Truy vấn có thể làm lộ ra sự không nhất quán, nhưng nguyên nhân gốc rễ là do cấu trúc dữ liệu và các thao tác cập nhật.
* Phương án A sai: Thuộc tính của quan hệ giao là các thuộc tính chung của hai quan hệ nguồn, chứ không phải là giao của các thuộc tính (vì thuộc tính không phải là tập hợp để có thể giao nhau).
* Phương án B đúng: Giao của các quan hệ luôn là một quan hệ.
* Phương án C sai: Các bộ của quan hệ giao là các bộ chung giữa các quan hệ nguồn, chứ không phải giao của các bộ.
* Phương án D sai: Tính "khả hợp" không liên quan trực tiếp đến kết quả của phép giao. Phép giao áp dụng cho các quan hệ có chung lược đồ (tức là cùng tập thuộc tính), không nhất thiết phải "khả hợp" theo một nghĩa đặc biệt nào khác.
Vậy, khẳng định đúng nhất là "Giao của các quan hệ là một quan hệ".

Bộ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Trí Tuệ Nhân Tạo Và Học Máy

Bộ 120+ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Hệ Thống Thông Tin

Bộ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Mạng Máy Tính Và Truyền Thông

Bộ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Kiểm Toán

Bộ 370+ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Kế Toán Doanh Nghiệp

Bộ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Quản Trị Thương Hiệu
ĐĂNG KÝ GÓI THI VIP
- Truy cập hơn 100K đề thi thử và chính thức các năm
- 2M câu hỏi theo các mức độ: Nhận biết – Thông hiểu – Vận dụng
- Học nhanh với 10K Flashcard Tiếng Anh theo bộ sách và chủ đề
- Đầy đủ: Mầm non – Phổ thông (K12) – Đại học – Người đi làm
- Tải toàn bộ tài liệu trên TaiLieu.VN
- Loại bỏ quảng cáo để tăng khả năng tập trung ôn luyện
- Tặng 15 ngày khi đăng ký gói 3 tháng, 30 ngày với gói 6 tháng và 60 ngày với gói 12 tháng.