JavaScript is required

Theo quan điểm của Học thuyết tam quyền phân lập, hành pháp của chính phủ nên trao cho một cá nhân lãnh đạo, bởi vì:

A. Hành pháp là hoạt động thì hành pháp luật để quản lý xã hội, nhưng thực tiễn xã hội luôn vận động, thay đổi không ngừng.
B. Quyền lãnh đạo hành pháp thuộc về một tập thể người dẫn đến việc phải bàn bạc ra quyết định chậm chạp không đáp ứng được nhu cầu quản lý xã hội thay đổi nhanh chóng.
C. Một cá nhân lãnh đạo nắm giữ quyền hành pháp sẽ phù hợp với các quyết sách năng động đáp ứng được sự vận động không ngừng của đối tượng quản lý.
D. Các đáp án còn lại đều đúng
Trả lời:

Đáp án đúng: C


Học thuyết tam quyền phân lập đề cao sự phân chia quyền lực nhà nước thành ba nhánh: lập pháp, hành pháp và tư pháp, với mục đích kiểm soát và cân bằng quyền lực, tránh sự tập trung quyền lực và chuyên chế. Câu hỏi đề cập đến việc trao quyền hành pháp cho một cá nhân lãnh đạo theo quan điểm của học thuyết này. Phương án 1: Nêu đúng bản chất của hoạt động hành pháp là thi hành pháp luật để quản lý xã hội và tính chất vận động, thay đổi không ngừng của xã hội. Tuy nhiên, nó chưa giải thích lý do tại sao quyền hành pháp nên trao cho một cá nhân lãnh đạo. Phương án 2: Nêu ra nhược điểm của việc quyền hành pháp thuộc về tập thể là chậm chạp, không đáp ứng được nhu cầu quản lý xã hội thay đổi nhanh chóng. Điều này ngụ ý rằng việc trao quyền cho một cá nhân có thể khắc phục nhược điểm này. Phương án 3: Chỉ ra ưu điểm của việc một cá nhân lãnh đạo nắm giữ quyền hành pháp là có thể đưa ra các quyết sách năng động, kịp thời, phù hợp với sự vận động không ngừng của xã hội. Đây là lý do trực tiếp và hợp lý nhất để ủng hộ việc trao quyền hành pháp cho một cá nhân trong khuôn khổ của học thuyết tam quyền phân lập khi xem xét tính hiệu quả trong quản lý. Phương án 4: Kết luận rằng tất cả các đáp án còn lại đều đúng. Tuy nhiên, phương án 1 và 2 không trực tiếp trả lời lý do tại sao quyền hành pháp nên trao cho một cá nhân, mà chỉ nêu lên bản chất hoạt động hoặc một nhược điểm của việc trao quyền cho tập thể. Do đó, phương án 4 không chính xác. Vì vậy, phương án 3 là đáp án đúng nhất vì nó trực tiếp giải thích lý do tại sao việc trao quyền hành pháp cho một cá nhân lãnh đạo là phù hợp và mang lại hiệu quả trong bối cảnh xã hội luôn biến động theo quan điểm của học thuyết tam quyền phân lập.

Câu hỏi liên quan