11 câu hỏi 60 phút
THƠ DUYÊN
Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên,
Cây me ríu rít cặp chim chuyền.
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Thu đến - nơi nơi động tiếng huyền.
Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu,
Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,
Lần đầu rung động nỗi thương yêu.
Em bước điềm nhiên không vướng chân,
Anh đi lững đững chẳng theo gần.
Vô tâm - nhưng giữa bài thơ dịu,
Anh với em như một cặp vần.
Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
Con cò trên ruộng cánh phân vân.
Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,
Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.
Ai hay tuy lặng bước thu êm,
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.
(Xuân Diệu)
Phương thức biểu đạt chính của bài thơ trên là gì?
Biểu cảm
Nghị luận
Tự sự
Miêu tả
Đáp án: A. Biểu cảm
Giải thích:
Bài thơ thể hiện cảm xúc tinh tế, rung động của tình yêu đầu đời và vẻ đẹp của mùa thu – đặc trưng của phương thức biểu cảm, có xen yếu tố miêu tả và tự sự nhưng chủ yếu là bộc lộ cảm xúc.
Đáp án: A. Biểu cảm
Giải thích:
Bài thơ thể hiện cảm xúc tinh tế, rung động của tình yêu đầu đời và vẻ đẹp của mùa thu – đặc trưng của phương thức biểu cảm, có xen yếu tố miêu tả và tự sự nhưng chủ yếu là bộc lộ cảm xúc.
Đáp án: C. Trạng từ
Giải thích:
“Lả lả” là trạng từ, gợi tả dáng rơi nhẹ, uyển chuyển, mềm mại – làm nổi bật nét duyên dáng, thơ mộng của cảnh thu.
Đáp án: A. Đầy hoa cỏ, cành cây, nắng lá
Giải thích:
Con đường “nhỏ nhỏ, gió xiêu xiêu”, “nắng trở chiều”, “lả lả cành hoang” – toàn là hình ảnh mềm mại, trữ tình, gợi nên khung cảnh mùa thu thơ mộng và đầy duyên dáng.
Đáp án: B. Buồn nhẹ nhẹ, xa vắng
Giải thích:
Cảm xúc trong bài là rung động dịu dàng, bâng khuâng, không phải nỗi buồn nặng nề. Cái “buồn” trong Xuân Diệu là nỗi buồn đẹp của người đang yêu, “buổi ấy lòng ta nghe ý bạn”.
Đáp án: D. Thơ mộng, hữu tình, hữu ý
Giải thích:
“Duyên” ở đây không phải “duyên đôi lứa” mà là duyên trời đất, duyên tình cảm, duyên cảnh vật hòa hợp – giữa con người và thiên nhiên, giữa tình yêu và thi ca.