JavaScript is required

Từ hai phán đoán đã cho (tiền đề), ta suy ra phán đoán thứ ba (kết đề). Phép suy luận này còn được gọi là “tam đoạn luận”. Vậy, hãy suy ra kết đề từ hai tiền đề dưới đây:

(1) Mọi suy luận đúng đắn đều có sức thuyết phục.

(2) Không một sự ngụy biện nào có sức thuyết phục.

A.

Không một sự ngụy biện nào là sự suy luận đúng đắn.

B.

Không một suy luận đúng đắn nào là không nguỵ biện.

C.

Không có suy luận đúng đắn là không có nguỵ biện.

D.

Tất cả đều sai.

Trả lời:

Đáp án đúng: A


Câu hỏi này yêu cầu vận dụng quy tắc của tam đoạn luận để suy ra kết luận hợp lệ từ hai tiền đề đã cho. Tiền đề 1: Mọi suy luận đúng đắn (A) đều có sức thuyết phục (B). Tiền đề 2: Không một sự ngụy biện nào (C) có sức thuyết phục (B). Từ hai tiền đề này, ta có thể suy ra mối quan hệ giữa A và C. Vì A thuộc B và C không thuộc B, nên A và C không thể giao nhau. Điều này dẫn đến kết luận: "Không một sự ngụy biện nào là sự suy luận đúng đắn" (hoặc tương đương: "Không một suy luận đúng đắn nào là sự ngụy biện"). * **Đáp án 1: "Không một sự ngụy biện nào là sự suy luận đúng đắn."** Đây là kết luận chính xác, suy ra trực tiếp từ hai tiền đề. Nó khẳng định rằng tập hợp các ngụy biện và tập hợp các suy luận đúng đắn là rời nhau. Đây là đáp án đúng. * **Đáp án 2: "Không một suy luận đúng đắn nào là không ngụy biện."** Đây là một cách diễn đạt phức tạp hơn nhưng mang ý nghĩa tương đương với đáp án 1 và cũng đúng. * **Đáp án 3: "Không có suy luận đúng đắn là không có ngụy biện."** Đây là một phát biểu tối nghĩa và không chính xác trong ngữ cảnh của tam đoạn luận này. Nó không thể hiện mối quan hệ loại trừ giữa suy luận đúng đắn và ngụy biện như hai tiền đề đã cho. * **Đáp án 4: "Tất cả đều sai."** Vì đáp án 1 và 2 đúng nên đáp án này sai. Vì đáp án 1 và 2 đều đúng nhưng đáp án 1 rõ ràng và trực tiếp hơn nên ta chọn đáp án 1.

Câu hỏi liên quan