JavaScript is required

Phí tổn và lợi ích của chính sách "quá lớn không để vỡ nợ" là gì?

A.

Chi phí quản lý lớn nhưng có khả năng chịu đựng tổn thất, thậm chí thua lỗ.

B.

Chi phí quản lý lớn nhưng dễ dàng thích nghi với thị trường.

C.

Bộ máy cồng kềnh kém hiệu quả nhưng tiềm lực tài chính mạnh.

D.

Chi phí đầu vào lớn nhưng hoạt động kinh doanh ổn định.

Trả lời:

Đáp án đúng: D


Chính sách "quá lớn không để vỡ nợ" (Too Big to Fail - TBTF) áp dụng cho các tổ chức tài chính có quy mô và tầm quan trọng lớn đến mức nếu chúng sụp đổ sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng cho toàn bộ hệ thống tài chính và nền kinh tế. * **Lợi ích:** * **Tiềm lực tài chính mạnh:** Các tổ chức TBTF thường có quy mô vốn lớn, khả năng tiếp cận nguồn vốn dễ dàng hơn, giúp họ có thể vượt qua các giai đoạn khó khăn. * **Giảm thiểu rủi ro hệ thống:** Việc đảm bảo các tổ chức này không sụp đổ giúp ngăn chặn hiệu ứng domino, tránh gây ra khủng hoảng tài chính lan rộng. * **Chi phí:** * **Bộ máy cồng kềnh kém hiệu quả:** Do quy mô lớn, các tổ chức TBTF thường có bộ máy quản lý phức tạp, kém linh hoạt và khó kiểm soát, dẫn đến hiệu quả hoạt động thấp hơn. * **Khuyến khích hành vi rủi ro:** Nhận thức được việc được nhà nước bảo đảm, các tổ chức này có thể chấp nhận rủi ro cao hơn, gây ra các vấn đề đạo đức và kinh tế. Do đó, đáp án "Bộ máy cồng kềnh kém hiệu quả nhưng tiềm lực tài chính mạnh" là phù hợp nhất để mô tả phí tổn và lợi ích của chính sách "quá lớn không để vỡ nợ". Các đáp án còn lại không phản ánh đầy đủ các khía cạnh hoặc không chính xác về mặt bản chất của chính sách này.

Câu hỏi liên quan