Đáp án đúng: A
Độ cứng của các pha phụ thuộc vào cấu trúc tinh thể và liên kết hóa học giữa các nguyên tử. Trong các phương án được đưa ra:
TiC (Titanium Carbide): Là một hợp chất gốm kim loại, nổi tiếng với độ cứng rất cao, khả năng chịu mài mòn và nhiệt độ cao. Nó thường được sử dụng làm lớp phủ bảo vệ hoặc thành phần trong các dụng cụ cắt.
Ti(C) (Titanium Carbide solution): Thường chỉ một dung dịch rắn của carbon trong titanium, có độ cứng thấp hơn so với TiC stoichiometric.
Cu(Zn) (Dung dịch rắn của kẽm trong đồng): Là một hợp kim đồng thau, có độ cứng cao hơn đồng nguyên chất nhưng vẫn mềm hơn nhiều so với TiC.
CuZn (Đồng thau): Là một hợp kim đồng thau cụ thể với tỷ lệ đồng và kẽm xác định. Độ cứng của nó phụ thuộc vào tỷ lệ này, nhưng thường thấp hơn nhiều so với TiC.
Do đó, TiC có độ cứng cao nhất trong số các lựa chọn.