Nhận định “phân phối lại thu nhập từ người giàu sang người nghèo không làm thay đổi tổng thu nhập quốc dân nhưng có thể làm tăng phúc lợi xã hội” phù hợp nhất với quan điểm nào?
Đáp án đúng: D
Câu hỏi này đề cập đến các quan điểm về phân phối thu nhập và phúc lợi xã hội. Ta cần phân tích từng lựa chọn để xác định đáp án phù hợp nhất.
A. Quan điểm bình quân đồng đều: Quan điểm này nhấn mạnh sự công bằng tuyệt đối, tức là mọi người đều nhận được thu nhập như nhau. Tuy nhiên, câu hỏi không đề cập đến việc chia đều thu nhập, mà chỉ nói đến việc phân phối lại từ người giàu sang người nghèo, và nó không nhất thiết dẫn đến sự bình quân tuyệt đối.
B. Quan điểm phi cá nhân chủ nghĩa: Quan điểm này tập trung vào lợi ích chung của xã hội hơn là lợi ích cá nhân. Việc phân phối lại thu nhập từ người giàu sang người nghèo có thể được xem là một hành động vì lợi ích chung, nhưng nó không phải là đặc điểm duy nhất của quan điểm này.
C. Thuyết cực đại thấp nhất (Maximin): Thuyết này, được John Rawls đề xuất, cho rằng xã hội nên được tổ chức sao cho người nghèo nhất (người có mức sống thấp nhất) được hưởng lợi tối đa. Việc phân phối lại thu nhập từ người giàu sang người nghèo phù hợp với thuyết này, vì nó cải thiện phúc lợi của nhóm người nghèo nhất, ngay cả khi tổng thu nhập quốc dân không đổi.
D. Thuyết vị lợi: Thuyết này tìm cách tối đa hóa tổng phúc lợi (tổng "hạnh phúc") của xã hội. Việc phân phối lại thu nhập có thể làm tăng tổng phúc lợi nếu lợi ích mà người nghèo nhận được lớn hơn sự mất mát của người giàu. Điều này thường xảy ra vì giá trị biên của tiền đối với người nghèo thường cao hơn so với người giàu. Do đó, thuyết vị lợi cũng phù hợp với nhận định trong câu hỏi, tuy nhiên mức độ phù hợp không bằng thuyết cực đại thấp nhất.
Trong các lựa chọn trên, "Thuyết cực đại thấp nhất" phù hợp nhất, vì nó trực tiếp nhấn mạnh việc cải thiện phúc lợi của người nghèo nhất trong xã hội. Mặc dù thuyết vị lợi cũng có thể liên quan, nhưng nó tập trung vào tổng phúc lợi, trong khi câu hỏi nhấn mạnh đến tác động lên người nghèo.