Khi sử dụng kỹ thuật chia khối nhớ động (Dynamic Partitioning), sau thời gian hoạt động sẽ tạo ra nhiều khối nhớ trống rời rạc có kích thước không giống nhau. Các giải thuật nào được sử dụng để cấp phát bộ nhớ cho tiến trình mới?
Trả lời:
Đáp án đúng: C
Kỹ thuật chia khối nhớ động (Dynamic Partitioning) tạo ra các phân vùng bộ nhớ có kích thước khác nhau trong quá trình hoạt động. Khi một tiến trình mới yêu cầu bộ nhớ, hệ điều hành cần một giải thuật để quyết định phân vùng nào sẽ được cấp phát cho tiến trình đó. Có ba giải thuật phổ biến được sử dụng:
* **First-fit:** Tìm kiếm từ đầu danh sách các khối nhớ trống và cấp phát khối nhớ trống đầu tiên có kích thước đủ lớn để chứa tiến trình.
* **Best-fit:** Tìm kiếm trong toàn bộ danh sách các khối nhớ trống và cấp phát khối nhớ trống có kích thước nhỏ nhất nhưng vẫn đủ lớn để chứa tiến trình. Mục tiêu là giảm thiểu lãng phí bộ nhớ.
* **Worst-fit:** Tìm kiếm trong toàn bộ danh sách các khối nhớ trống và cấp phát khối nhớ trống có kích thước lớn nhất. Mục tiêu là để lại các khối nhớ trống lớn hơn, có thể sử dụng cho các tiến trình lớn hơn trong tương lai.
Các lựa chọn khác không phù hợp vì:
* **FIFO, SJF, Round-robin:** Đây là các giải thuật lập lịch CPU, không liên quan đến việc cấp phát bộ nhớ.
* **Giải thuật nhà băng (Banker’s Algorithm):** Được sử dụng để tránh deadlock, không phải để cấp phát bộ nhớ.
Do đó, đáp án chính xác là C.
50 câu hỏi 60 phút