GSM (Global System for Mobile Communications) là một tiêu chuẩn cho mạng điện thoại di động. Tần số làm việc của GSM bao gồm các băng tần 900 MHz và 1800 MHz, được sử dụng rộng rãi ở nhiều quốc gia trên thế giới. Một số khu vực khác có thể sử dụng thêm các băng tần 850 MHz và 1900 MHz, nhưng 900 MHz và 1800 MHz là phổ biến nhất. Trong các phương án đưa ra, phương án D (900 và 1800 MHz) là chính xác nhất, phản ánh tần số làm việc tiêu chuẩn của GSM.
AMTS (Advanced Mobile Telephone System) là một hệ thống điện thoại di động tiên tiến được phát triển và sử dụng rộng rãi đầu tiên ở Bắc Mỹ. Nó đánh dấu một bước quan trọng trong lịch sử phát triển của công nghệ di động, đặt nền móng cho các hệ thống di động hiện đại hơn sau này.
Trong hệ thống GSM 900 (P-GSM 900), băng tần được sử dụng cho đường xuống (Downlink) là 935-960 MHz. Đường xuống là hướng truyền tín hiệu từ trạm gốc (Base Transceiver Station - BTS) đến thiết bị di động (Mobile Station - MS).
Trong mạng GSM, kết nối giữa trạm gốc (BTS) và bộ điều khiển trạm gốc (BSC) thường sử dụng luồng E1. E1 là một chuẩn truyền dẫn số với tốc độ 2.048 Mbps, phù hợp để truyền tải lưu lượng thoại và dữ liệu giữa BTS và BSC.
Các lựa chọn khác: - T1: Là một chuẩn truyền dẫn số chủ yếu được sử dụng ở Bắc Mỹ và Nhật Bản, với tốc độ 1.544 Mbps. - E2: Là một chuẩn truyền dẫn số có tốc độ cao hơn E1 (8.448 Mbps) và thường được sử dụng trong các kết nối đường trục. - D1: Không phải là một chuẩn truyền dẫn số phổ biến trong viễn thông.
Trong mạng GSM, giao diện giữa Mobile Station (MS) và Base Transceiver Station (BTS) được gọi là giao diện Um. Giao diện này sử dụng sóng vô tuyến để truyền thông tin giữa điện thoại di động và trạm gốc. Các giao diện khác có vai trò khác nhau trong mạng: - Giao diện Abis: Giao diện giữa BTS và BSC (Base Station Controller). - Giao diện A: Giao diện giữa BSC và MSC (Mobile Switching Center). - Giao diện RSM không phải là một giao diện chuẩn trong kiến trúc mạng GSM.