Câu ca dao “Người khôn ăn nói nửa chừng, Để cho kẻ dại nửa mừng nửa lo thể hiện lối giao tiếp:
A.
A. Coi trọng tình cảm
B.
B. Coi trọng danh dự
C.
C. Thận trọng, đắn đo cân nhắc kỹ càng
D.
D. Coi trọng sự hòa thuận
Trả lời:
Đáp án đúng: C
Câu ca dao trên thể hiện lối giao tiếp thận trọng, đắn đo, cân nhắc kỹ càng trước khi nói. Người khôn không nói hết ý mà giữ lại một phần, khiến người nghe phải suy nghĩ, vừa mừng vừa lo, từ đó thể hiện sự cẩn trọng trong lời nói, tránh gây hiểu lầm hoặc làm mất lòng người khác. Vì vậy, đáp án C là đáp án chính xác nhất.
Định nghĩa "Chúng tôi gọi tất cả những gì phân biệt giữa con người với động vật là văn hóa" thuộc cách định nghĩa theo nguồn gốc. Văn hóa được xem là yếu tố xuất phát từ con người, phân biệt con người với các loài động vật khác.
Tinh thần tập thể của người Việt Nam có nguồn gốc sâu xa từ nền văn hóa làng xã, nơi cộng đồng gắn bó mật thiết và hỗ trợ lẫn nhau trong cuộc sống cũng như sản xuất nông nghiệp. Sự tương trợ, giúp đỡ lẫn nhau trong làng xã đã hình thành nên tinh thần tập thể mạnh mẽ, trở thành một đặc trưng văn hóa của người Việt.
Phương án A đúng vì làng xã là nền tảng hình thành tinh thần tập thể.
Phương án B không đúng vì gia đình là một phần của làng xã, nhưng làng xã có phạm vi rộng hơn và ảnh hưởng lớn hơn đến tinh thần tập thể.
Phương án C không đúng vì đô thị không phải là môi trường hình thành tinh thần tập thể truyền thống của người Việt.
Phương án D không đúng vì nhà nước - dân tộc là khái niệm rộng hơn và không trực tiếp tạo ra tinh thần tập thể như làng xã.
Định nghĩa về văn hóa trong câu hỏi tập trung vào cách thức các cá nhân tương tác và ảnh hưởng lẫn nhau thông qua các hoạt động, cả ý thức lẫn vô thức. Điều này phản ánh góc độ tâm lý học, vì tâm lý học nghiên cứu hành vi, suy nghĩ và cảm xúc của con người trong các mối quan hệ xã hội. Các lựa chọn khác không phù hợp vì:
- Nguồn gốc: Liên quan đến sự hình thành và phát triển ban đầu của văn hóa.
- Chuẩn mực: Liên quan đến các quy tắc và giá trị xã hội.
- Lịch sử: Liên quan đến quá trình phát triển của văn hóa theo thời gian.
Bản sắc văn hóa là tập hợp những đặc điểm, giá trị, biểu tượng, và truyền thống riêng biệt, tạo nên sự khác biệt giữa một cộng đồng, một dân tộc, hay một quốc gia so với các cộng đồng, dân tộc, quốc gia khác. Nó bao gồm cả vật chất và tinh thần, được hình thành và phát triển trong quá trình lịch sử, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Phương án A không đúng vì bản sắc văn hóa không phải là mọi yếu tố văn hóa, mà chỉ là những yếu tố đặc trưng, tiêu biểu nhất.
Phương án B và C cũng không hoàn toàn chính xác vì bản sắc văn hóa có thể được thể hiện ở nhiều cấp độ khác nhau, không chỉ giới hạn ở một cộng đồng hay một tộc người. Nó có thể là bản sắc của một vùng miền, một quốc gia, hoặc thậm chí là của cả một nền văn minh.
Phương án D chính xác vì bản sắc văn hóa là những yếu tố văn hóa giúp phân biệt chủ thể văn hóa (cá nhân, nhóm, cộng đồng, quốc gia) ở các cấp độ khác nhau.
Phật giáo Đại thừa du nhập vào Việt Nam chủ yếu từ Trung Quốc. Các nhà sư Trung Quốc đã mang các kinh điển và giáo lý Đại thừa đến Việt Nam, và Phật giáo Đại thừa đã trở thành một trong những dòng Phật giáo chính ở Việt Nam.