130Mn13Đ là loại thép chứa khoảng 1.3% carbon và 13% manganese. Hàm lượng manganese cao làm tăng độ cứng và khả năng chống mài mòn của thép. Do đó, 130Mn13Đ là thép chịu mài mòn cao.
CT38 là loại thép cacbon thông thường, thuộc nhóm B theo tiêu chuẩn Việt Nam. Thép nhóm B quy định về cơ tính (độ bền, độ dẻo...) mà không quy định thành phần hóa học cụ thể. Điều này cho phép nhà sản xuất linh hoạt lựa chọn thành phần hợp kim để đạt được các yêu cầu cơ tính đã định.
Giới hạn đàn hồi của thép đạt cao nhất khi hàm lượng carbon nằm trong khoảng 0,55% đến 0,65%. Hàm lượng carbon ảnh hưởng trực tiếp đến độ bền và độ cứng của thép. Khi hàm lượng carbon tăng, độ bền và độ cứng tăng, nhưng đồng thời độ dẻo và khả năng hàn giảm. Do đó, khoảng 0,55÷0,65% là khoảng tối ưu để cân bằng giữa độ bền và độ dẻo, đảm bảo giới hạn đàn hồi cao nhất.
Trục khuỷu là chi tiết chịu tải trọng lớn, thay đổi (xoắn, uốn, kéo, nén) nên vật liệu chế tạo cần có độ bền cao, chịu mài mòn tốt. Gang dẻo thường được sử dụng để chế tạo trục khuỷu vì có độ bền cao hơn so với gang xám. Trong các mác gang dẻo được liệt kê, GZ50-4 là phù hợp nhất vì nó thể hiện giới hạn bền kéo tối thiểu là 500 MPa và độ giãn dài tương đối là 4%. Các mác gang xám (GX) và gang cầu (GC) không phù hợp bằng do độ bền thấp hơn.
Câu hỏi này liên quan đến phương pháp nhiệt luyện phù hợp để gia công cắt thép CD130. Thép CD130 là một loại thép cacbon dụng cụ, thường được sử dụng cho các chi tiết cần độ cứng và khả năng chống mài mòn cao.
* **Ủ hoàn toàn (C):** Là quá trình nung nóng thép lên trên nhiệt độ tới hạn (Ac3) một khoảng nhất định, giữ nhiệt để austenit hóa hoàn toàn, sau đó làm nguội chậm trong lò. Mục đích của ủ hoàn toàn là làm mềm thép, khử ứng suất bên trong và cải thiện độ dẻo, giúp thép dễ gia công cắt gọt hơn. Đây là phương pháp phù hợp nhất trong trường hợp này.
* **Thường hóa (B):** Là quá trình nung nóng thép lên trên nhiệt độ tới hạn (Ac3) một khoảng nhất định, giữ nhiệt, sau đó làm nguội trong không khí tĩnh. Thường hóa cũng làm mềm thép nhưng không bằng ủ hoàn toàn, đồng thời cải thiện độ bền và độ dẻo dai.
* **Ủ không hoàn toàn (A):** Là quá trình nung nóng thép lên giữa Ac1 và Ac3, giữ nhiệt và làm nguội chậm. Phương pháp này thường dùng để khử ứng suất hoặc làm giảm độ cứng của thép đã qua tôi.
* **Ủ kết tinh lại (D):** Được sử dụng cho kim loại đã bị biến dạng nguội, nhằm tạo ra các hạt tinh thể mới không bị biến dạng, do đó làm giảm độ cứng và tăng độ dẻo.
Vì mục đích chính là làm mềm thép CD130 để dễ gia công cắt, ủ hoàn toàn là phương pháp tối ưu nhất.