Sự ra đời của tổ chức nào sau đây là biểu hiện của khu vực hóa kinh tế?
A. Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF).
B. Tổ chức Thương mại thế giới (WTO).
C. Ngân hàng thế giới (WBG).
D. Thị trường chung Nam Mỹ (MERCOSUR).
Trả lời:
Đáp án đúng: D
Khu vực hóa kinh tế là quá trình các quốc gia trong một khu vực địa lý tăng cường liên kết và hợp tác kinh tế với nhau. MERCOSUR (Thị trường chung Nam Mỹ) là một ví dụ điển hình của khu vực hóa kinh tế, vì nó bao gồm một nhóm các quốc gia Nam Mỹ hợp tác để thúc đẩy thương mại và đầu tư trong khu vực.
IMF, WTO và WBG là các tổ chức quốc tế có phạm vi hoạt động toàn cầu, không chỉ giới hạn trong một khu vực cụ thể.
Câu hỏi này thuộc đề thi trắc nghiệm dưới đây, bấm vào Bắt đầu thi để làm toàn bài
Thương mại điện tử phát triển mạnh mẽ là một trong những biểu hiện rõ ràng nhất của sự phát triển của thương mại thế giới. Các lựa chọn khác cũng đúng nhưng không phải là biểu hiện *chính* của sự phát triển *mạnh* của thương mại thế giới như thương mại điện tử.
Toàn cầu hóa kinh tế thể hiện rõ nhất qua sự phát triển nhanh chóng của mạng lưới tài chính toàn cầu. Các hoạt động trao đổi, hợp tác văn hóa, giáo dục cũng là biểu hiện của toàn cầu hóa, nhưng không trực tiếp và rõ ràng như lĩnh vực kinh tế.
Đáp án A, B, C: Liên quan đến văn hóa, giáo dục, không phải biểu hiện trực tiếp của toàn cầu hóa kinh tế.
Đáp án D: Mạng lưới tài chính toàn cầu phát triển nhanh chóng là biểu hiện rõ ràng nhất của toàn cầu hóa kinh tế.
APEC (Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương) là một tổ chức khu vực. UN (Liên Hợp Quốc) là một tổ chức toàn cầu. WTO (Tổ chức Thương mại Thế giới) là một tổ chức toàn cầu. IMF (Quỹ Tiền tệ Quốc tế) là một tổ chức toàn cầu.
Thị trường chung Nam Mỹ (Mercosur) bao gồm các quốc gia: Argentina, Brasil (Brazil), Paraguay, Uruguay và Venezuela (hiện tại bị đình chỉ). Mexico không phải là thành viên của Mercosur.
Toàn cầu hóa kinh tế, bên cạnh những tác động tích cực, cũng mang lại những hệ quả tiêu cực, trong đó có sự gia tăng nhanh khoảng cách giàu nghèo giữa các quốc gia và trong nội bộ mỗi quốc gia.
Các nước phát triển có lợi thế hơn trong việc tiếp cận thị trường, công nghệ và nguồn vốn, trong khi các nước đang phát triển thường gặp khó khăn hơn.
Trong nội bộ mỗi quốc gia, những người có kỹ năng và trình độ cao thường có cơ hội việc làm và thu nhập tốt hơn so với những người có kỹ năng và trình độ thấp.