JavaScript is required
Danh sách đề

50+ câu trắc nghiệm cuối HK1 Ngữ Văn 6 - CTST - Đề 1

10 câu hỏi 60 phút

Thẻ ghi nhớ
Luyện tập
Thi thử
Nhấn để lật thẻ
1 / 10

Phần I. Đọc hiểu (6,0 điểm)

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 1. Văn bản “Đấy là việc tốt” sử dụng ngôi kể nào?

A.

Ngôi thứ nhất

B.

Ngôi thứ hai

C.

Ngôi thứ ba

D.

Ngôi hỗn hợp

Đáp án
Đáp án đúng: D
Văn bản sử dụng ngôi kể thứ ba, người kể chuyện không tham gia vào câu chuyện mà chỉ kể lại sự việc.

Danh sách câu hỏi:

Câu 1:

Phần I. Đọc hiểu (6,0 điểm)

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 1. Văn bản “Đấy là việc tốt” sử dụng ngôi kể nào?

Lời giải:
Đáp án đúng: C
Văn bản sử dụng ngôi kể thứ ba, người kể chuyện không tham gia vào câu chuyện mà chỉ kể lại sự việc.

Câu 2:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 2. Trong những câu sau, câu nào là lời của nhân vật?

Lời giải:
Đáp án đúng: A

Lời của nhân vật là lời thoại trực tiếp được nhân vật nói ra trong truyện. Trong các câu trên, chỉ có câu "- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.” là lời của nhân vật (Tam Thể).

Câu 3:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 3. Trong văn bản, từ “ngoan ngoãn” là loại từ nào?

Lời giải:
Đáp án đúng: C
Từ “ngoan ngoãn” là từ láy vì nó được tạo thành bằng cách lặp lại âm hoặc vần.

Câu 4:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 4. Câu văn: “Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt.” có mấy cụm danh từ?

Lời giải:
Đáp án đúng: A

Trong câu văn “Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt.” có một cụm danh từ: anh em yêu thương, nhường nhịn nhau.

Câu 5:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 5. Chủ đề chính của văn bản “Đấy là việc tốt” là gì?

Lời giải:
Đáp án đúng: B
Chủ đề chính của văn bản là tình yêu thương giữa hai anh em mèo Tam Thể và Meo Vàng, thể hiện qua sự nhường nhịn, bảo ban và quan tâm lẫn nhau.

Câu 6:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 6. Em hiểu câu nói sau của anh em Tam Thể như thế nào?

“Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.”

Lời giải:
Bạn cần đăng ký gói VIP để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn. Nâng cấp VIP

Câu 7:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 7. (1,0 điểm) Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ nhân hoá được sử dụng trong văn bản

Lời giải:
Bạn cần đăng ký gói VIP để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn. Nâng cấp VIP

Câu 8:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 8. (1,0 điểm) Tại sao mẹ Miu lại nhắc nhở hai anh em mèo phải “tập nghĩ”?

Lời giải:
Bạn cần đăng ký gói VIP để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn. Nâng cấp VIP

Câu 9:

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi dưới đây:

ĐẤY LÀ VIỆC TỐT

Mẹ Miu sinh được hai con. Tam Thể lớn là anh, Meo Vàng là em. Cả hai đều được mẹ rất yêu. Dạo anh em Mèo chưa đầy một tháng tuổi, các cậu chỉ biết ăn và chơi đùa. Sau, nô nghịch quá hoá ra dại. Thấy cái gì cũng vồ cũng cào, làm đổ lung tung cả bát đũa và cốc chén. Bấy giờ mẹ Miu mới bảo hai con:

- Các con phải tập nghĩ đi.

Tam Thể ngơ ngác nhìn mẹ:

- Nghĩ là cái gì cơ hả mẹ?

Mẹ Miu gọi hai anh em lại gần rồi nói:

- Nghĩ là những câu hỏi và câu trả lời ở trong đầu ấy.

Meo Vàng lạ lắm:

- Hỏi cái gì cơ ạ?

Mẹ Miu giảng tiếp:

- Những cái gì chưa biết, con muốn biết con hỏi mẹ, như thế là câu hỏi đấy. Trước khi làm một việc gì, đi đâu, cũng nên tự hỏi. Làm việc ấy để làm gì và làm thế nào cho tốt. Việc tốt thì làm, việc không tốt thì không nên làm.

Tam Thể có vẻ đã hiểu:

- Vâng, tức là nghĩ xem, cái gì tốt thì làm. (…)

Hai anh em tranh nhau bắt chuột rồi lại la toáng cả lên. Mẹ Miu lắc đầu:

- Các con lại không chịu nghĩ rồi, thế đã là anh thì phải như thế nào với em nhỉ?

Tam Thể trả lời:

- Là anh thì phải nhường em, bảo ban em ạ!

- Đúng. Đã là em thì làm sao, Meo Vàng?

Meo Vàng thưa:

- Là em thì phải ngoan, không được cãi nhau với anh ạ!

Mẹ Miu nhìn hai anh em:

- Đấy anh em phải thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, bảo ban nhau, sao cho ngoan ngoãn. Đấy chính là việc tốt đấy. Sao các con lại không làm?

Tam Thể bật kêu lên:

- Ơ thế ạ. Thế mà con không biết.

Mẹ Miu bật cười. Anh em Tam Thể cũng phì cười. Có thế mà không nghĩ ra. Hay thật, anh em yêu thương, nhường nhịn nhau cũng là một việc tốt. Mẹ nói đúng thật. Có suy nghĩ thì mới tìm ra được điều hay lẽ phải.

(Phong Thu, Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng, 2016, tr.187-190)

Câu 9. (1,0 điểm) Qua câu chuyện, em rút ra được những bài học nào về cách ứng xử của mình trong gia đình?

Lời giải:
Bạn cần đăng ký gói VIP để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn. Nâng cấp VIP
Lời giải:
Bạn cần đăng ký gói VIP để làm bài, xem đáp án và lời giải chi tiết không giới hạn. Nâng cấp VIP