Trả lời:
Đáp án đúng: B
Câu hỏi yêu cầu xác định ngôn ngữ nào không phải là ngôn ngữ ngữ điệu (intonation language). Ngôn ngữ ngữ điệu là ngôn ngữ mà ngữ điệu (sự thay đổi cao độ giọng nói) có thể thay đổi ý nghĩa của từ hoặc câu.
* **A. German (Tiếng Đức):** Tiếng Đức có ngữ điệu nhưng không phải là yếu tố quyết định ý nghĩa như trong các ngôn ngữ ngữ điệu thực sự. Vì vậy, nó có thể được xem là có vai trò ngữ điệu nhưng không phải là ngôn ngữ ngữ điệu theo nghĩa chặt chẽ. Tuy nhiên, so với các lựa chọn khác, tiếng Đức có vai trò ngữ điệu lớn hơn.
* **B. Chinese (Tiếng Trung):** Tiếng Trung là một ngôn ngữ thanh điệu (tone language), trong đó thanh điệu của âm tiết quyết định ý nghĩa của từ. Đây là một dạng đặc biệt của ngôn ngữ ngữ điệu.
* **C. English (Tiếng Anh):** Tiếng Anh sử dụng ngữ điệu để biểu đạt cảm xúc, thái độ và nhấn mạnh, nhưng không thay đổi nghĩa cơ bản của từ.
* **D. French (Tiếng Pháp):** Tiếng Pháp ít sử dụng ngữ điệu để phân biệt ý nghĩa so với tiếng Anh hoặc tiếng Đức. Ngữ điệu trong tiếng Pháp chủ yếu mang tính biểu cảm, chứ không phải ngữ nghĩa.
Như vậy, trong các lựa chọn trên, tiếng Pháp (French) ít sử dụng ngữ điệu để tạo sự khác biệt về ý nghĩa nhất. Vì vậy, nó không được coi là một ngôn ngữ ngữ điệu (intonation language) so với các lựa chọn còn lại.
**Kết luận:** Đáp án đúng là D.