JavaScript is required

Trục, bánh răng bằng thép cacbon thấp (C <0,25%) sau khi gia công cần:

A.

Ủ và tôi sau đó đem thấm cacbon ở lớp bề mặt

B.

Thấm cacbon ở lớp bề mặt rồi đem tôi và ram

C.

Thấm cacbon sau đó đem ủ và tôi

D.

Tôi và ram sau đó đem thấm cacbon ở lớp bề mặt

Trả lời:

Đáp án đúng: B


Câu hỏi này liên quan đến quy trình nhiệt luyện cho thép cacbon thấp (C < 0,25%) dùng làm trục và bánh răng. Mục đích của việc nhiệt luyện là tăng độ cứng bề mặt (chống mài mòn) trong khi vẫn giữ được độ dẻo dai của lõi.

Phân tích các phương án:

  • Phương án A: Ủ và tôi sau đó đem thấm cacbon ở lớp bề mặt: Thứ tự này không hợp lý. Ủ thường được thực hiện để làm mềm thép trước khi gia công. Tôi sau đó mà không thấm cacbon trước sẽ không mang lại hiệu quả mong muốn về độ cứng bề mặt.
  • Phương án B: Thấm cacbon ở lớp bề mặt rồi đem tôi và ram: Đây là quy trình hợp lý nhất. Thấm cacbon làm tăng hàm lượng cacbon ở bề mặt. Sau đó, tôi (nung nóng rồi làm nguội nhanh) làm cứng bề mặt đã thấm cacbon. Ram (nung nóng ở nhiệt độ thấp hơn) làm giảm ứng suất dư sau khi tôi, tăng độ dẻo dai mà vẫn giữ được độ cứng đáng kể.
  • Phương án C: Thấm cacbon sau đó đem ủ và tôi: Ủ sau khi thấm cacbon sẽ làm giảm độ cứng đã đạt được sau quá trình thấm. Do đó, quy trình này không hiệu quả.
  • Phương án D: Tôi và ram sau đó đem thấm cacbon ở lớp bề mặt: Tôi và ram trước khi thấm cacbon không có ý nghĩa vì lớp bề mặt vẫn chưa được làm giàu cacbon. Quá trình thấm cacbon cần được thực hiện trước khi tôi để tạo ra lớp vỏ cứng.

Kết luận: Phương án B là đúng nhất vì nó tuân theo quy trình nhiệt luyện hợp lý để tạo ra độ cứng bề mặt cao đồng thời duy trì độ dẻo dai của lõi cho các chi tiết như trục và bánh răng.

Câu hỏi liên quan